Friday, April 25, 2025

Những nỗi buồn..

 Sáng nay mình tỉnh dậy với tin nhắn thông báo chồng của chị ở cty qua đời.. Mọi sự là đột ngột, mình đọc tn ấy mà choàng tỉnh, mình bủn rủn tay chân, mình sợ hãi, trong phút chốc mình còn ko tin, mình ko thể tả lại cái cảm giác lúc ấy..

Cuộc sống này là vô thường. Dù dặn lòng thế nhưng mỗi khi có tin gì đó ko vui, mình lại phải rất lâu sau mới lấy lại được cân bằng. Mình đến và rất muốn an ủi chị nhưng ko biết phải nói gì cả, biết nói gì đây khi nỗi đau là quá lớn, 1 vài câu thăm hỏi liệu có làm chị an lòng hơn hay càng khiến chị thêm tủi thân, day dứt... Chị bảo a đi đột ngột quá, anh chẳng nói gì với cả, giờ chị biết phải làm sao đây.. Khoảnh khắc ấy sao như có 1 vết cứa ngang tim, 1 nỗi buồn sâu thẳm dâng lên nghẹn ứ cổ họng, mình ko biết phải nói gì và cứ thế khóc.. 

Hôm nay là 25/4 - Cả công ty vẫn làm việc. Mình vẫn stress với những thay đổi chưa kịp bắt nhịp, cả nước vẫn nô nức hướng về 30.4 trang trí cờ hoa rợp trời.. Còn chị- với hình ảnh đồ tối màu nằm trên giường, đầu giường là ảnh cưới của anh chị - chị buồn với nỗi day dứt, ko thể gọi thành tên. ko thể viết thành lời, đâu dễ mà diễn tả được.. Rồi cuộc sống sau này của những đứa con, của chị nữa..

Cái cảm giác sẽ ko được gặp lại nữa, không bao giờ có thể gặp lại nữa nó đau đớn thực sự. Chỉ nghĩ đến điều đó thôi, ai cũng phải chùng lại. Kiếp sau có gặp lại, chắc gì đã là gia đình của nhau?  chắc gì đã quen biết nhau? À mà chắc gì đã có kiếp sau...

Mình nhớ một tháng 3 nào đó khi biết tin 1 người bạn qua đời, khi đó mình buồn với nỗi day dứt rằng con gái bạn còn nhỏ quá..

Còn tháng 4 năm nay, mình buồn với chị, nỗi buồn của người ở lại..

Sau khi hết đám, mọi ng sẽ trở về với cuộc sống bình thường - còn lại chị với những vụn vỡ trong lòng không thể nào trở lại bình thường được... 

Mình cầu mong sao mọi sum họp trên đời có thể là tròn vẹn, viên mãn...


Monday, April 21, 2025

Ngày tình yêu

 

Tháng Tư của 12 năm trước, mình phải lòng 1 chàng trai không có quá nhiều điểm giống như trong tưởng tượng - Nhưng lại có sự chu đáo, ân cần và điềm đạm, năm tháng đó tuổi trẻ tất nhiên - tất cả là yêu.

Tháng Tư của năm nào đó trong quãng thanh xuân của mình, vẫn là chàng trai đó với những cố gắng, quyết tâm mà để chọn 1 câu nói phù hợp - mình sẽ chọn "Cảm ơn đã ôm hết muộn phiền của em, dù cuộc đời của anh cũng không dễ dàng gì" .. Cảm ơn vì có anh mà e đã U40 nhưng tâm hồn vẫn 18 tủi 😍

Tháng Tư năm ấy thật đẹp, năm nay cũng đẹp - tháng Tư nào cũng đẹp ❤. À ko, năm tháng nào có nhau cũng đẹp hí hí.. Ngày mình chúng mình yêu nhau, luôn là ngày đẹp trời ❤

Chúc mừng chúng mình 12 năm tình yêu 😘😘
Để chọn 1 bức ảnh cho ngày hnay, em sẽ chọn bức ảnh này =))
Nó có đủ yếu tố: sự cổ vũ của anh, sự ngớ ngẩn của em, và sự dõi theo của con =)))). Trên tất cả là có tình yêu cụa cả nhà mình hí hí ai lớp siu 😗

*pức ảnh lần đầu được công bố mặc dù đã chụp đc 2 năm - giải bóng đá nữ công ty em*

Friday, February 14, 2025

Ngày tình yêu

 Ôi, phải rất lâu rồi mình ko viết gì. Vì mình nhác ạ. Trời ơi cơn lười của U40 thật kinh khủng. Nhưng mình phải vượt qua cơn lười vì hôm nay là ngày 14/2 là ngày tình yêu, mà tình yêu luôn là điều mình yêu thích <3

Mình sẽ bắt đầu viết như thế nào nhỉ. Kiểu nói về tình yêu là mình nghĩ ngay về chồng mình rồi. 

Ngôn tình trên mạng có rất nhiều câu, nhưng nếu phải chọn 1-2-3 câu gì đó thì mình sẽ chọn được ngay câu để nói về chồng mình: "Không có từ nào là yêu, nhưng tất cả đều là yêu".

Chồng mình không nói yêu mình hàng ngày như cái cách ngày nào mình cũng nói. Nhưng tất cả mọi hành động đều là yêu.

Chồng mình có thể ko tặng quà vào dịp lễ, nhưng 365 ngày còn lại - bất kể mình thik gì, chồng đều để mình được thoải mái, tự do. Mình nghĩ đó là món quà to nhất, lớn nhất. Vì cả thế giới cứ để anh lo, em cứ zô tree như 18 tủi cho anh là được =)). Cảm ơn anh đã ôm hết mọi khó khăn trong đời, để em cứ vô tư mãi thế.

Nhớ có lần 2 đứa đi học lớp yoga, khi cô giáo hỏi mong muốn trong cuộc đời là gì. Chồng bảo anh muốn lo đủ mọi thứ tốt nhất cho vợ, con. Trời ơi mình cảm động dã man huhuhu, mình biết đó là tư tưởng bình thường của 1 người chồng thôi. Nhưng mà mình vừa cảm động vừa thương chồng.

Năm 18 đôi mươi cứ nghĩ gu mình là đẹp zai, thấu hiểu này kia. Nhưng sau này mình mới biết, gu mình là chồng mình ạ - nói ít, làm nhiều, trách nhiệm, thương vợ con. Mãi iu anh lớp lớp hí hí






Thursday, September 5, 2024

Bầu trời màu hồng

 Chuyến đi Hội An vừa rồi có 1 khoảnh khắc ráng chiều buông, cả 1 bầu trời màu hồng phản chiếu xuống mặt nước biển cũng hồng theo. Khoảnh khắc đó thực sự đẹp nao lòng mà mình ko có từ ngữ nào để diễn tả, đúng hôm 2 vợ chồng đi tắm biển ko mang điện thoại, máy ảnh.

Mình ko có dụng cụ để ghi lại khoảnh khắc đó, mình đã thoáng buồn. Nhưng rất nhanh sau đó mình nhớ đến câu chuyện đã từng đọc, dùng mọi giác quan để ghi nhớ, cảm nhận <3 


Cảm ơn trời đất để cho mình có thể cảm nhận trọn vẹn 1 buổi chiều hoàng hôn đẹp tuyệt vời như thế ở biển Tân Thành <3



Friday, August 2, 2024

Love all play

 Vì mình vừa xem xong bộ này, và vì có nhiều cảm xúc với bộ film này quá, mà chẳng có ai cùng tần số để trao đổi, chia sẻ về film.. Nên sau 1 hồi đắn đo, mình đã nghĩ rằng.. ồ, mình nên viết ở đây

Nam chính ko đẹp zai, nhưng nụ cười rất cuốn, vì tươi nữa. 

Nam chính được xây dựng theo lối rất đời thường, đúng độ tuổi - nghĩa là ko quá hoàn hảo, ko quá xuất sắc, có sự nóng vội của tuổi trẻ, có sự bất mãn với cuộc sống nhưng chỉ 1 chút thôi, tích cực, mạnh mẽ, bản lĩnh 

 Bộ film của tuổi trẻ, mà film của tuổi trẻ lúc nào cũng hay - theo cách này hoặc cách khác

Tuổi trẻ ai cũng ôm vào lòng 1 nỗi buồn, 1 bí mật, 1 góc khuất, 1 vụn vỡ nào đó mà khó có thể nói ra. Vì sợ nói ra làm ảnh hưởng đến người mình yêu, vì sợ nói ra mình sẽ trở thành gánh nặng, vì sợ điều này hoặc điều khác nên có những lúc tưởng như rất yêu nhưng ko thể chia sẻ cùng nhau - cũng bởi vì yêu quá! Đôi khi nghĩ lại nỗi buồn đó đẹp thật, tuổi trẻ ôm nỗi buồn mà tưởng như kho báu, chỉ sợ có ai lấy mấy, có ai đánh thức để kho báu biến mất... 

Film xây dựng nam chính theo chuẩn my gu ạ :D nhẹ nhàng, tinh tế, vừa phải - luôn bên cạnh mỗi lúc cần, có mặt và xuất hiện kịp thời khi nữ chính có việc.. Mà xem xong film mình cứ nghĩ đến câu ngôn tình. "Cảm ơn anh đã xuất hiện và ôm lấy mọi muộn phiền, vụn vỡ trong em - dù cuộc sống của anh cũng ko dễ dàng là mấy" - Trừi ưi chính là câu này, chính xác là nó .. nó match đến mức mình ngẩn ngơ cả buổi..






Tuesday, July 23, 2024

HN mưa

 Hqua vào blog viết cho Tôm, bài viết gần nhất là từ ngày con vào lớp 1.. Thế là 1 chặng đường dài đã qua mà chẳng viết cho con chữ nào. Ko viết sẽ bị rơi rớt gần hết và ko thể nhớ lại được. Sau này già mình cũng sẽ bị quên đi nữa..

HN hôm nay mưa. Mình đang nghe "đôi bờ" - bản nhạc/ bài hát mà mình yêu thích nhất. Vẫn luôn là top1 của mình dù có những giai đọan thik nghe bài này, bài kia thì "ĐÔI BỜ" vẫn luôn là the best trong lòng mình <3 

Mình học hết 1 khoá guitar, đệm nhạc cơ bản nhất là điệu blues với nhịp 2/4. Thế nào mà bài mình yêu thik lại chính là nhịp và điệu này. Ồ, tối qua phát hiện ra mình tự thấy rất buồn cười với mình.. Hoá ra những gì giản đơn lại là những điều mà mình yêu đến vậy.

Mình đã đi học guitar hết 1 khoá, và ngày nào mình cũng muốn sờ đến đàn oánh vài nốt :D ko rõ sẽ được lâu ko, nhưng mình rất thik. vì hoá ra mình rất thik guitar ạ. Rất cảm ơn chồng vì chồng ủng hộ vợ =))) tối qua mình đi về cứ ôm đàn oánh, chồng bảo đi tắm đi nhưng mà vẫn oánh đàn =))))))).