Tuesday, February 18, 2020

XIN LỖI





"Cho tôi xin lỗi vầng trăng
Lòng tôi bóng tối nên thành vô duyên
Cho tôi xin lỗi quán quen
Cùng tôi phải tập để quên một người
Cho tôi xin lỗi niềm vui 
Đôi khi cay đắng, tôi cười không thôi
Cho tôi xin lỗi chính tôi
Lẽ ra tôi phải yên vui,
Vậy mà…"



PHỐ TA





Phố của ta
Những cây táo nở hoa
Mùa thu đấy
Thân cây đang tróc vỏ
Con đường lát đá
Nghiêng nghiêng trong sương chiều.

Năm nay cà chua chín sớm
Trên quầy hàng đỏ hồng
Chị thợ may đi lấy chồng
Chị thợ may goá bụa
Năm nay tôi mặc đồ đen.

Bác đưa thư, có thư ai đấy?
Bác đưa thư kéo chuông
Ti-gôn hoa nhỏ
Rụng đầy trước hiên.

Riêng bác thợ mộc già buồn bã
Thở khói thuốc lên trời
Anh thợ điện trên mái nhà mắc dây
Bà giáo về hưu ngồi dịch sách
Dậy cậu con tiếng Pháp
Suốt ngày chào: bông-dua.

Phố của ta
Phố nghèo của ta
Những giọt nước sa
Trên cành thánh thót
Lũ trẻ lên gác thượng
Thổi bay cao bao bong bóng xà phòng.

Em chờ anh trước cổng
Con chim sẻ của anh
Con chim sẻ tóc xù
COn chim sẻ của phố ta
Đừng buồn nữa nhá
Bác thợ mộc nói sai rồi
Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa
Tại sao cây táo lại nở hoa
Sao rãnh nước trong veo đến thế?
Con chim sẻ tóc xù ơi
Bác thợ mộc nói sai rồi.

1970

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Trần Tiến phổ nhạc thành bài hát Chim sẻ tóc xù.

Nguồn: Lưu Quang Vũ, thơ tình, NXB Văn học, 2002

CHIA TAY



Cho anh hái một nhành mi xanh biếc
Trong giây phút hai ta tiễn biệt

Nắng rụng vào khoé mắt thoảng bóng mây
Tơ buông tơ hay gió se qua tay

Theo khắp chốn đường anh xa tắp
Một nhành mi thôi làm sao mà gặp

Ở chân trời đang gọi không phân vân
Cây đâm chồi khúc nhạc mùa xuân

Bàn tay vẫy trong nắng nhoà xin chớ tiếc
Đời rất rộng không lo lẻ chiếc

Thôi đưa nhau đừng nhìn theo anh
Nước mắt đừng ướt buổi chiều xanh

Nỗi buồn ấy ai nào biết được
Đối với anh chỉ con đường phía trước

Buồn không cùng nhưng mà phải đi thôi
Cánh chim bay và tàu đã nổi còi...

Nguồn: Lưu Quang Vũ, thơ tình, NXB Văn học, 2002

Tuesday, February 11, 2020

BUỒN

Cả thế giới ơi, có ai biết tôi đang buồn ko :)

Tự dưng mình nghĩ đến một người buồn thật buồn đứng hét trên 1 ngọn núi ko người, không 1 hồi đáp, không 1 tiếng động, ko 1 thanh âm, ko 1 sự chia sẻ, ko 1 sự đồng cảm. Lạc lõng, đơn côi, 1 mình, cả thế giới đông thế, sao chỉ có 1 mình

Ích kỷ - ôi 2 từ nhẹ nhàng mà đau đến tận tâm can, đau quá. Đau ko thể tả được, chỉ lặng im cảm thấy 2 dòng nước mắt lăn nhẹ trên má. Ấm ko thấy đâu, chỉ thấy lạnh thật :D

Con người thật buồn cười, mình nghĩ ngta ích kỷ và ngta lại nghĩ mình ích kỷ :) chỉ mãi nhìn thấy những điểm xấu của nhau. những điều tốt đẹp đâu hết cả rồi?

Ôi buồn thật buồn, chẳng biết diễn tả cái buồn lúc này như nào nữa. lại   thêm chương trình yêu thik " thay lời muốn nói" cứ chạy chầm chậm với những câu chuyện tình buồn của khán thính giả cả nước làm mình càng buồn hơn. Hoặc tại "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ" nên nhìn cái gì cũng buồn hiu hắt dù hnay nắng đã lên, nhiệt độ đã ấm hơn.. nhưng mình làm sao thế này

Mình hèn vđ, mình buồn vì cái gì mình cũng ko dám viết ra haha. Mình hèn nhát thực sự, tất cả mọi thứ mình đều ko dám nhìn thẳng vào vấn đề, mình cứ đi sượt qua bằng 1 khe hở vô tình nào đó bắt được, tìm thấy.. bằng sự đãng trí nhất thời.. bằng nước mắt và 1 giấc ngủ.. bằng 1 bữa ăn thật ngon với tâm huyết dồn vào 1 món :) Rồi mình đi qua, đi qua,đi qua .. mình đi qua tất cả.. nhìn vào có vẻ cao siêu nhờ haha, đm cao siêu cái con khỉ, đồ hèn nhát, đồ kém cỏi, đồ bất lực. 1000 lần muốn đấm vào cái vẻ yếu đuối nhu mỳ, 10000 lần muốn ném tất cả sỏi xuống cái mặt hồ tưởng như phẳng lặng đó
Ko có 1 cái gì cảcả, làm méo gì có cái gì. muốn làm gì đó cho bõ nhưng làm méo biết làm gì =))))))
Cười khẩy 1 cái vào cái mặt chính mình.

Biết thế.

Thursday, February 6, 2020

NHỮNG CUỐN TIỂU THUYẾT CỦA THANH XUÂN

Cả 1 thời thanh xuân mải mê với tủ sách, với Đinh Lễ, với gác sách những nỗi buồn lại đắm chìm vào sách. Vượt qua những khủng hoảng tuổi trẻ, những vết thương lòng - sâu sắc có, hời hợt có, vượt qua sự tự ti mặc cảm, vượt qua tất cả với sách

1. Cô đơn vào đời
2. Muôn nẻo đường yêu
3. Bên cạnh thiên đường
4. Thở sâu
5. quarius hay là Chuyện dân gian ở thời đại chúng ta

Wednesday, February 5, 2020

Hà Nội và những ngày nồm ẩm dịch Corona

Title nghe rất thời sự và thời tiết hen các bạn
Chào các bạn, lại là Thanh đây :D Đợt này mình rất rảnh nhưng mình bỏ quên mất thói quen ghi ghép rồi.. Mình thật nhố nhăng, yêu đời ở fb. Còn những gì sâu lắng hơn 1 chút sẽ ở đây.. còn những gì buồn nữa thì nó ở trong tim trong đầu rồi hihi :D

Hà Nội những ngày bùng phát dịch Corona thật kinh khủng. Mọi ng mua khẩu trang, gel rửa tay, xịt khuẩn.. Đội giá, rồi treo biển ko mua.. Để có hôm mình hỏi 4,5 hàng ko chỗ nào bán. Buồn thiệt buồn :( Nhưng mình lại được tặng 4 cái khẩu trang cho 2 lần hỏi mua ở cùng 1 nhà thuốc :D
Chào đón dịch bùng phát, các bạn tích khẩu trang.. còn mình mua cam, mua cân tỏi, mua 1 chai thuốc súc họng betadine. Cuộc đời ơi, chỉ mong muốn được bình an khoẻ mạnh bên gia đình mình!

Rồi mình lại nhớ " cô đơn vào đời" - cuốn tiểu thuyết TQ đầu tiên mình đọc. thật buồn, thật hay và nhiều đoạn trích rất chuẩn thực tế. Ko rõ nếu mình đọc lại, mình có còn thik như năm 18 tuổi ko nhỉ? Mình sẽ đọc lại cuốn này. Vì đây là 1 trong những cuốn mình cực kỳ thik. Trong cuốn này có nói 1 chút về dịch SARS năm 2003 hihi :D

Có hôm mình đứng rửa bát, 2 bát bị lồng vào nhau, mình dùng sức vặn mãi ko ra. Mình ko vặn nữa, bỏ xuống bồn rửa. LÁt sau cầm lên, nhẹ nhàng chúng tách khỏi nhau. Nghĩa là mọi thứ ko cần phải quá, chỉ cần hợp lý. Vậy thôi :)

Mình muốn có máy sấy quần áo, nhưng logia hơi bé
Mình muốn lắp máy rửa bát nhưng bếp cũng bé :(
Mình đang tính đén robot hút bụi, lau nhà và cả máy lọc không khí.