Monday, September 28, 2020

Khuya nay anh đi rồi

 Nếu có một bài hát nào đó khiến mình nhớ mẹ nhiều nhất, thì chắc chắn là bài hát này. Lạ lùng nhỉ, nhưng sự thật là thế

Mình nhớ về khoảng thời gian ở xa bố, gia đình tạm xa nhau vì tính chất công việc của bố ở những nơi xa xôi, vùng sâu xa của những nơi nghèo khổ nhất. 

Ngày mẹ và các con ở ĐL, bố làm việc ở Huế.. Chuyến xe màu đỏ đưa bố về dăm ba hôm rồi bố lại đi. Chuyến xe tờ mờ sáng, chuyến nghe ngay trong đêm, chuyến xe của cơm áo gạo tiền, chuyến xe của sự xa cách đằng đẵng hàng tháng trời.. 

Ngày còn nhỏ mình biết gì đâu, chỉ thấy bố về là mừng vì bố mang về rất nhiều thứ, có nhiều món ngon lắm, rồi bố về mua tủ lạnh, mua máy giặt - xóm nghèo đó, nhà mình có đầu tiên. Cảm thấy bố đi xa thật thích vì ko có bố quản lý, tha hồ chơi rồi thi thoảng bố về mình lại có nhiều thứ. Trẻ con thật ngô nghê, cái đáng yêu và những suy nghĩ con trẻ đó- sau này lớn rồi cẳng ai có thể còn nữa.

Mãi sau này có gia đình riêng, có chồng rồi mới biết,  bao nhiêu chuyến xe là từng ấy nhớ mong của nguời đàn bà xa chồng .. nỗi trống vắng xen lẫn hoài nghi lo sợ mơ hồ như bao nhiêu người đàn bà có chồng khác.. Sự cách xa là nguyên do của rất nhiều thứ.. Từng có rất rất nhiều gia đình đổ vỡ vì không ở cạnh nhau, vì  va chạm công việc, vì.. 1 tỷ thứ lý do nếu lòng nguội lạnh.

Mãi về sau này khi nghe mẹ kể lại mới thấu.. cái nắm tay về già của bố mẹ phải đánh đổi bằng biết bao giông bão tuổi trẻ. Sự hi sinh, nhún nhường chịu đựng, sự tha thứ, lòng tin dành cho nhau.. Đi qua cả một chặng đường dài thật dài, xa thật xa.. ngoảnh lại vẫn còn có nhau.. đó là hạnh phúc!

"Gió lành lạnh buồn ơi, khuya nay anh đi rồi.. "

Ánh đèn xe sẽ từ từ xa dần và tắt hẳn ko còn nhìn thấy nữa. 

Mẹ vào kéo cửa sắt nặng lòng khoá, ôm các con lại chìm vào giấc ngủ.. Ngày mai trời lại sáng lên, cuộc sống vẫn tiếp diễn.. Chỉ có nỗi nhớ mong len lỏi vào ngóc ngách tim can của mẹ - người phụ nữ tiếp tục  ngày dài xa chồng.. 



Wednesday, September 23, 2020

Sáng mùa thu đi làm




Hôm qua HN mưa kèm không khí lạnh tràn về, rời công ty từ 5h mà đến tận 6h15' mới về được nhà. TẮC ĐƯỜNG - kinh khủng khiếp. 

 Mình lóng ngóng giữa đoạn cầu Định Công vì mãi ko sang được đường, ko có xe nào chịu nhường :(  cạnh là chiếc xe wave có 2 thanh niên quay sang hỏi "em sang đường à", rồi anh với chân lùi xe lại giữa trời mưa, ôi cảm động kinh khủng, chỉ biết nói cảm ơn 2 lần + cúi đầu 1 chút rồi đi qua vội. Rất cảm ơn 2 anh ạ, khi gõ lại những dòng này vẫn thấy muốn cảm ơn ạ


Sáng nay đi làm ăn bún bò huế ở NNV, xe lên ok mà xe xuống khó ghê huhu.. suýt đổ xe, với sang nhờ 1 ban nam  đỡ. Bạn nam đi cùng người yêu, bảo mình "xe gầm thấp đừng cố xuống thế này".. ok ok đồng ý =)). Bạn hỗ trợ mình dắt xe xuống rồi quay sang vuốt tóc bạn gái hỏi em ăn gì. Ôi trời thu se lạnh, cái vuốt tóc tình yêu của đôi trẻ làm ấm lòng bà già này quá 2 em ơi <3 Chúc 2 em yêu nhau thật hạnh phúc và bền lâuuuuu 😍😍



Tuesday, September 22, 2020

Có điều gì sao chẳng nói nói cùng anh

 Hỗn độn, vụn vỡ, len lỏi vào ngóc ngách chực làm mình ngã quỵ. Có những ngày trời âm u xám xịt, nặng trĩu lòng vì ngổn ngang suy nghĩ.. Dài thật dài, buồn thật buồn, xa thật xa..

Chẳng biết phải nói gì, cũng chẳng biết phải bắt đầu từ đâu, chẳng biết bày tỏ thế nào.. Phàm là con người, ai chẳng có lúc buồn như thế..

Cắm một bình hoa thật đẹp, nấu một món ăn thật ngon, nghe con ê a kể chuyện, skincare gì nữa? ôi chẳng thể nghĩ được gì nữa. Vì lòng buồn hắt buồn hiu, buồn như nồi chè bị thiu, buồn như người con gái tuổi trăng tròn ko được rủ đi chơi..



Ngày 4.8.2012.

Như pix này, thế thôi.

Sau này về già, có thể mình sẽ nhớ khoảng time khủng hoảng này nhất.
..

Cố lên, qua hết thôi .. hihi


Rảnh lục lại fb, thấy mình có 1 bức ảnh với caption này. Ôi 22 tuổi và 1 khẳng định ngốc ngếch thực sự.. vì giờ mình quên cmn khủng hoảng gì rồi =)).

30 tuổi nhìn lại, sẽ thấy mỗi giai đoạn là 1 khủng hoảng nhất định.. cuộc đời con người suy cho cùng là những khủng hoảng nối tiếp nhau, chưa qua hết cơn khủng hoảng này sẽ có 1 cơn khác ập đến.. hihi


Đây là chốn viết lung tung của mình.. có ai mò vào đây đọc ko nhỉ? Lên tiếng 1 câu cho vui nhé các bạn =))

Friday, September 18, 2020

Mỗi ngày trôi..

 Điều thứ 2 trong 4 quy tắc tâm linh của người Ấn Độ "Bất cứ điều gì xảy thì đó chính là điều nên xảy ra" mình nằm lòng và áp dụng với những khi gặp chuyện buồn, chuyện ko vui, chuyện tụt mood. Hôm nay - mình mất tiền.

Bão số 5 đổ bộ vào Huế, Quảng Bình. HN trời trước bão đẹp là thế, trong lành là thế, mùa thu là thế.. nhưng rồi cũng mưa rơi. Thời tiết cũng như đời người thôi, có hôm này hôm khác. Ko thể cứ mưa mãi hoặc nắng mãi - cũng như cuộc sống này ko thể cứ buồn mãi hoặc vui mãi. Vậy nên hãy cọi nhẹ mọi thứ đi. :) 

Đôi khi, cái bạn cần chỉ là sự im lặng - im lặng đã đồng nghĩa với sẻ chia rồi. Mình thường ngại kể về cả quá trình hoặc cả câu chuyện làm mình buồn. Do đó chẳng ai hiểu mình cả. Mình ngại trình bày vì mỗi lần trình bày như con dao cứa thêm vào nỗi buồn đó, rỉ máu..

Đại học năm nhất, năm 2 năm 3. mình có 1 gia đình nhỏ thường đi trà chanh, mỗi cuộc ngồi trà chanh là buôn chuyện trên trời dưới biển, vui đến độ mình ko muốn tàn cuộc về nhà 1 chút nào cả luôn.. Rồi cuộc vui qua mau, sau này cũng là trà chanh, cũng là gia đình nhỏ đó nhưng niềm vui ko còn nữa .. Đó là lần đầu tiên mình thấm thía "trong gặp gỡ đã có mầm li biệt" - nghĩa là cuộc sống này, ko gì là mãi mãi. Kể cả những mối quan hệ ngỡ từng rất thân quen, ngỡ như ruột thịt - rồi cũng sẽ phai mờ nếu lòng người ko thực sự hướng về nhau.. Ko sao cả, đó là quy luật cuộc sống.

Sáng nay mình đi sớm, đã ở bên này đường những vẫn cố lượn sang bên kia mua hạt dẻ ăn. có điều quán đóng cửa. buồn hiu hắt hắt hiu 

Hnay Highland giảm giá 40% nè. 

Hnay mình được mua cho 1 cốc tào phớ

Hôm nay đến cty mình xịt nuôi cây cẩm nhung

Mỳ Tôm đã được bố mẹ chuyển sang lớp tiếng anh tăng cường.

À, mình đọc được 1 câu đại loại trong lòng thiếu thứ gì, ngta sẽ khoe thứ ấy. Kể cũng đúng, chị gái mình có chồng làm cho đủ mọi thứ, fb tuyệt nhiệt ko có gì nhắc về chồng cả =))))))). cũng có phần sai. nói chung vừa sai vừa đúng hahaaa.

Mình hết buồn rồi, à còn 1 chút thôi. Mình nen bớt nói lại.

Mình cũng bắt đầu thấy chán fb rồi. cuộc sống nên co cụm lại sẽ tốt hơn

Friday, September 11, 2020

Ngày tháng 9

 Sáng nay mình đi làm sớm, tự nhủ vòng qua Thái Thịnh mua cái bánh mỳ rồi nghĩ xem có nên ăn bún cá nữa ko. Cắt mạch suy nghĩ là chú csgt tuýt còi mời vào vì lỗi ko gương và cách phạt ngớ ngẩn kiểu lấy không tiền của mình ý ạ. Mình chán đến độ chẳng thèm xin nữa. Xong chán quá khỏi ăn bún gì hết. hihihi

Chỉ cần như thế thôi - mình biết ngày hnay ko mấy vui rồi. Nhưng mình vốn dĩ là 1 người lạc quan, đến điểm xuất phát có hơi bị lỗi vẫn cứ phải trọn vẹn 1 ngày thật vui nàoooo

Mình được giao đơn hàng là bình nước màu ngẫu nhiên - và giao đúng ngày ko mấy may mắn như hnay thì chắc chắn ko phải màu hồng rồi. hiu hiu ko sao. mình vẫn có thể căm hoa từ bình thuỷ tinh này mà, vốn dĩ mình đã rất may mắn mới mua được bình thuỷ tinh giá 1000đ đó sao 😍😍

Mình được mời uống PL nè

Mình đc ăn bún trộn nè

Mình có sách mới. 2 cuốn





Thursday, September 10, 2020

Thứ 5 là ngày giữa tuần :D

 Giao diện mới cả ở FB và blog. Mình dù cố gắng dùng cái cũ lâu nhất có thể nhưng hết hạn sử dụng rồi, bị ép dùng cái mới rồi.. cô gái thuỷ chung ơi :D


Bắt đầu 1 mối quan hệ là cái duyên, tiếp tục duy trì 1 mối quan hệ là nợ. Trong duyên có nợ, trong thành có bại, trong bắt đầu có kết thúc - nó là quy luật tất yếu, quy luật tự nhiên. Tất cả những gì phù hợp mới có thể duy trì và phát triển được. Xuân Diệu chẳng đã từng "Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt" đấy thôi :) 

Phàm là những gì tự nhiên, tốt nhất hãy để tự nhiên, đừng cố bẻ theo ý!


Tất cả các bài phỏng vấn mình từng đọc, hầu hết nữ giới đều trả lời khi giận dỗi thì anh ấy/chồng tôi sẽ chủ động làm lành trước. Dừng ở ý này 1 chút nhé, mình ko rõ nội tình thế nào nhưng chắc chắn đây là câu mà bất kỳ cô gái nào cũng muốn trả lời khi được hỏi. Lời xin lỗi, làm lành ko phải thể hiện bạn đã sai - mà nhiều khi nó thể hiện việc bạn xem trọng/coi trọng mối quan hệ đến đâu.  Thêm 1 chút nữa rằng người đàn ông ấy bao dung, rộng lượng, ko chấp nhặt, ko chấp vặt. Kiểu thế đó các bạn ơi hihi ^^