Thursday, June 28, 2018

Có một QB bình yên đến lạ ..

Tỉnh giấc, kéo rèm, xe đang đi ngang dãy Trường Sơn Đông mình nhìn qua cửa sổ thấy trời xanh màu biển, rừng xanh màu lá..

Ngôi nhà ven đường này mình chụp rất tình cờ trong lúc vu vơ giơ điện thoại ngang cửa. Xe đi nhanh, thường vật thể sẽ nhoè trong ống kính của mình nhưng ngôi nhà này sau nét thế. 

Mình thích 1 ngôi nhà như thế. Mộc mạc, giản đơn, dựa lưng vào núi. Chăm thêm 1 đàn gà, trồng vài vườn rau nhỏ, nuôi thêm vài con chó và 1 con mèo, trồng thêm cây chuối, giàn hoa dâm bụt.. Mọi thứ cứ mộc mạc chân chất như con người miền Trung ở mảnh đất nắng gió ấy.

Có lẽ bởi mình sinh ở ĐL - vùng cao nguyên đất đỏ ba-zan chỉ 2 mùa mưa nắng. Xung quanh là núi rừng, là cây cà phê đến mùa hoa nở trắng xoá. là tiêu là điều, là những con suối, là những buổi chiều ngắm cầu vồng xa xa tưởng như mọc ở đỉnh núi, là mùi hơi  bốc lên khi cơn mưa vừa chạm đất..  Có lẽ thế mà mình yêu lắm những điều giản đơn, như ngôi nhà kia vậy

Bạn bên cạnh ngủ say, tay vẫn nắm chặt tay. Nhạc chạy đến bài hát dạo gần đây mình hay nghe nhất

"Trời vẫn còn xanh, như em còn anh! 
Chỉ như thế thôi em thấy yên lành"

Xe vẫn chạy đến điểm dừng tiếp theo .. Thi thoảng có những lúc trầm mặc mà yên bình quá, như chuỗi ngày dài vẫn nối tiếp nhau rớt rơi giữa quãng những buồn vui ở lại.. Đi qua những an nhiên sẽ tiếp nối  niềm vui từ những bình dị, giản đơn nhất..

Chỉ mong cuộc đời cho những an yên ở lại mãi cùng theo tháng năm..