Wednesday, April 29, 2020

Nắng tháng Tư, Gió tháng tư - mùa nhớ

  Sáng nay đi làm, nắng tháng tư, gió tháng tư nhè nhẹ. Mình thik lắm mùa này vì nhiều lý do lắm. Vốn dĩ mình vẫn thik tháng Tư từ hồi con gái mà
Mùa này có mùi hoa dâu da xoan thơm mát. Thi thoảng đi qua 1 cung đường ngập nắng gió thoảng mùi thơm ấy là lại thấy sao yêu đời lạ. Mình thik ánh sáng và mùi thơm nhất mà

Mình luôn mong ước 1 ngôi nhà có cửa sổ/ban công hoặc 1 nơi hứng nắng ban mai :) Tuyệt vời nhất là một phòng ngủ có ánh nắng sớm mai tràn vào phòng. Vì mình muốn nếu có sinh thêm em bé, em bé sẽ được tắm nắng sớm mai thôi. ko phải gì đâu hihihi

Mình rất trân trọng sở thik của mỗi người. Mỗi người là 1 cá thể riêng biệt, anh thik A nhưng tôi thik B - A là chuẩn mực trong mắt anh nhưng B mới là tình yêu của tôi. Ko có chuẩn mực nào cho sở thik hết. Sao cũng được, miễn là yêu nhau.

Mình vẫn luôn ước mơ hoàn thành 1 cuốn sách thơ, tản văn và ảnh :D Mình sẽ góp nhặt dần cho 1 tuổi 40, 50 hoặc già hơn là 60 với ước mơ được hoàn thiện
Mình cũng muốn biết chơi 1 loại nhạc cụ nữa hihi.

Ôi cái nắng cái gió tháng Tư
Cái nỗi nhớ của một thời xa vắng
Thơ em buồn, nghiêng nghiêng nốt lặng
Rót vào lòng anh trong một sớm ban mai

Từ thuở chúng mình còn chưa biết ai là ai
Một buổi hẹn hò, một bộ film của tuổi trẻ
Đến với nhau vào tháng tư - một tình yêu đầy mới mẻ
Mình bên nhau, đến trọn vẹn tình yêu



Tuesday, April 28, 2020

THƠ CỦA THÁNG TƯ

Hà Nội nay nắng sớm mùa sang
Muốn nghe nhạc quá nhưng không tìm được bài nào hợp với thời tiết này cả
Chẳng mấy chốc, hè sang - ve kêu ra rả
Ngắm cuộc đời mình, vẫn say lắm - tình yêu

Hà Nội mùa này, anh yêu em bao nhiêu
Bao nhiêu cho đủ, bao nhiêu là vừa đủ?
Hạnh phúc- em vun từ trong giấc ngủ
Bình yên bên nhau, nồng ấm mỗi sớm mai

Tháng tư nắng, tháng tư mưa, tháng như như đứa trẻ
Đứng ngồi, khóc cười, cứ một nửa phiêu diêu
Nhưng chúng mình bên nhau, không một sớm một chiều
Mình yêu cả những điều tưởng khó nhất

Cánh cửa nhà vệ sinh, cái cốc nước chưa đổ
Cái bông ngoáy tai em quên vứt trên giường
Rau muống luộc nhừ, vết sơn trắng trên tường
Sinh tố bơ em làm, đều là yêu thương hết


Friday, April 24, 2020

THƠ TÌNH CHO BẠN TRẺ




Vẫn con đường, vạt cỏ tuổi mười lăm
Mặt hồ rộng, gió đùa qua kẽ lá
Lời tình tự trăm lần trên ghế đá
Biết lời nào giả dối với lời yêu...

Tôi đã qua biết mấy buổi chiều
Bao hồi hộp, lo âu và hạnh phúc
Tôi trăn trở nhiều đêm cùng hoa cúc
Đợi tiếng gà đánh thức sự bình yên

Dòng sông này, bãi cát, cánh buồm quen
Hoa lau trắng suốt một thời quá khứ
Tôi đã đi đến tận cùng xứ sở
Đến tận cùng đau đớn, đến tình yêu

Buổi chiều này sặc sỡ như thêu
Muôn màu áo trong hoàng hôn rạng rỡ
Bàn tay ấm, mái tóc mềm buông xoã
Ánh mắt nhìn như chấp cả vô biên
Chẳng có thời gian, chẳng có không gian
Chỉ tuổi trẻ, chỉ tình yêu vĩnh viễn.

Người mới đến những nơi tôi từng đến
Lại con đường vạt cỏ tuổi mười lăm
Lại hàng cây nghe tiếng thì thầm
Lời thành thật, dối lừa trên ghế đá...

Nào hạnh phúc, nào là đổ vỡ
Tôi thấy lòng lo sợ không đâu
Muốn giãi bày cùng ai đó đôi câu
Về tất cả những gì tôi sẽ trải
Mong rút ngắn dặm đường xa ngái
Để cho người tới đích bớt gian truân
Bao khổ đau, sung sướng đời mình
Xin tặng bạn làm bước thang hạnh phúc

Nhưng tôi biết chẳng giúp gì ai được
Những vui buồn muôn thuở cứ đi qua


XUÂN QUỲNH