Wednesday, October 28, 2020

CŨ KỸ VÀ YÊU THƯƠNG


Facebook có mục "kỷ niệm", wikimedia có mục "ngày này năm xưa", VTV3 có "ký ức vui vẻ", có "quán thanh xuân" có "bài hát đầu tiên" .. "yêu bếp" ở những post có bếp lửa, có chạn xưa cũ thì tuơng tác rất tốt.. bao nhiêu thanh niên bỏ phố về rừng.. Dường như càng phát triển, khi đến 1 lúc nào đó con người có xu hướng gợi nhớ về những điều đã cũ, về những điều đã qua.. những thứ gọi là " kỷ niệm" thật lúc nào cũng đẹp và mơ hồ :) Có khi ngồi ngẩn ngơ tự thốt lên " Nhớ quá đi thôi.. "

Mình cũng từng có một căn nhà với sân rộng ơi là rộng, vườn đầy hoa quả rồi có ao bố thả đầy cá, có cả ruộng nữa nhé :) Sân rộng phơi cafe khi đến vụ, vườn trồng đầy rau, cây na trước sân có con sâu to đùng, cây hoa sứ mỗi năm cong 1 khúc, con dốc từ đường xuống có 2 hàng chè xanh mướt, trên cổng là 2 cây dừa lửa quả bé tí nhưng đầy nước, có cả cùi hơi bị xịn luôn.. hàng rào thép có giàn đậu ván cứ đến mùa tự động lên chao ôi là nhiều quả. Có đợt bố còn trồng cả dứa, đầy gai và tất nhiên, bố trồng cây nào cũng đầy quả :)

Ký ức về mảnh đất cao nguyên nắng gió với tuổi thơ thật đẹp. Nhưng mình vẫn luôn tin trong gia đình mình, gười nhớ Đăk Lăk nhất chắc là mẹ. 

Mỗi con người có tuổi thơ, có tuổi trẻ, có tuổi làm mẹ, có tuổi trung niên rồi cao niên.. Mỗi chặng đường đều thật đáng nhớ, và nhớ nhất là gì thì tuỳ theo từng cảm xúc mỗi người thôi.. Mình nhớ hết những gì đã qua vì bản tính hay hoài niệm, và trí nhớ của bản thân hơi lạ - những gì đã qua từ rất lâu thì nhớ rõ - nhưng những gì vừa mới thì sao lại hay bị quên thế chứ :( 

Một chương trình truyền hình mình thik từ thời tuổi trẻ "thay lời muốn nói" có cô Quỳnh Hương dẫn truyện.. Sau rồi cô nghỉ, những chương trình sau đó mình chẳng thik xem nữa :( Thế rồi mình mới biết hoá ra mình thik là cái hồn, cái giọng, cái tình cảm và thần thái của cô MC chứ ko hẳn là những bài hát trong chuơng trình :( 

Những chương trình về chờ đợi, về xa cách vì chiến tranh, vì thay đổi nơi ở. Sự khó khăn khi liên lạc khi rời xa, vô tình đẩy những con người yêu nhau da diết xa nhau. 7 năm thanh xuân chờ đợi bặt tin, không thể đợi thêm được nữa - con gái có thì.. bước sang ngang, bỏ lại mối tình chôn sâu trong lòng .. huhuhu, còn gì buồn hơn khi không được lấy người mình yêu..

 20 ngày và 5 cơn bão - thực sự quá khủng khiếp với người dân miền Trung lúc này :( Cơn bão số 9 đang áp sát đất liền, mới chỉ áp sát mà bao nhiêu căn nhà đã bị tốc mái, con số thống kê 2 người chết.. thực sự thương vô cùng miền trung ơi..

Lảm nhảm thế thôi. Tôi đi kiếm tiền đây các ông ơi. bái baiiiii


Saturday, October 24, 2020

NHỚ HƯƠNG VƯỜN CŨ




***
Vườn nhà chồng cũ giờ chẳc bưởi đã đầy hoa
Chỉ sợ xác rụng kín lối xưa làm xót lòng người tóc trắng
Mẹ chồng hay hái nấu nước cho dâu gội đầu rồi ghì lấy hít hà khen tóc con thơm lắm
Mẹ sẽ để dành cả tháng giêng ấy phần con
***
Giờ xa
Chỉ đường này lối kia mà như cách biển ngăn non
Hoa bưởi thơm hương mẹ nhớ người dưng chắc lại trốn một mình cuối vườn mà khóc
Úp mặt vào tay thấy lòng như gió lùa qua rối bời bời đâu đây vạt tóc
Tháng giêng đem trả hết cho trời
***
Hoa ơi!
Thơm bao nhiêu hương mới qua hết một phận người
Người đi hết mấy đời hoa còn dang dở
Mẹ nấu nước cho khói lên hương để thỏa thuê cơn nhớ
Biết rồi thương đến tận những mùa sau
***
Chiều nay con buông tóc gội đầu
Bên vườn bưởi nhà lạ
Bật khóc gọi tên từng cánh hoa trắng rã
Rụng bơ vơ hun hút tháng giêng dài
***
Mẹ ơi lối cũ bước gầy
Con không về qua ngõ xưa mẹ đừng ra ngóng nữa
Mỗi lần hoa bưởi thơm tháng giêng tóc con lại rối đầy trời tan tác nhớ
Mang ơn mùi hương ấy con đi…

Wednesday, October 21, 2020

Chuyện lung tung

 Một ngày nắng ấm sau chuỗi ngày mưa bão não nề lê thê, mong trời nắng lên khô ráo để nước lũ miền trung rút bớt, để dân ta đỡ cực khổ cơ hàn. Đọc báo về những ngôi nhà, gia súc, hoa màu, con người ở vùng lũ mà thương quá là thương.. Có ai muốn bị khổ như thế :( 

Hqua là 20/10 ngày phụ nữ Việt Nam. Những ngày lễ được xem như 1 dịp để quan tâm nhau thôi, nó là cái cớ.. chứ đừng xem nó là 1 ngày phải quà cáp :D Mình thì luôn nghĩ yêu nhau quanh năm chứ riêng gì ngày lễ? và quan trọng nhất là khi có vấn đề xảy ra, khi cãi nhau khi giận dỗi.. chứ còn lúc bình thường thì ai chả mật ngọt yêu đương được.

Buồn nhất của ngày hqua là Mỳ tôm sốt. lâu lắm rồi gần 1 năm con mới lại sốt :( Mỗi lần con ốm là mình lại khó chịu vô cùng, mình ghét nhất là con bị ốm. Cái  cảm giác này mình ko thể quen được :( và mình ko hề muốn quen huhu. Chồng vừa nt bảo con sốt lên 39 độ, huhuhu.. trời ơi chỉ muốn đi về ngay tức khắc.. và ko muốn viết gì nữa luôn.. huhuhu 

Tuesday, October 13, 2020

Happy birthday




Dù đã lớn tuổi toan về già nhưng có 1 điều chưa thấy thay đổi - đó là mình vẫn thik lắm mỗi dịp sinh nhật đến. Vì thế tất nhiên rồi, những ngày sinh nhật của người mình yêu thương - sẽ rất háo hức vô cùng ạ 😍😍😍😍









Thursday, October 8, 2020

Hà Nội gió đầu mùa và những vết sẹo

 Ngày thứ 3 của đợt rét thứ mấy đó trong năm. Mọi nguời đã áo gió, áo phao đủ cả nhưng mình vẫn áo cộc tay phong phanh chưa lạnh lắm. Sáng đi chỉ cần 1 áo cộc tay + 1 áo chống nắng là okie nè

Hôm qua đứng rửa mặt, tự dưng mình lại nghĩ đến những vết sẹo trong cuộc đời.. Mình có nhiều sẹo lắm, mỗi vết sẹo gắn liền với 1 kỷ niệm.. 

Sẹo ở ngay cánh mũi to đùng nhưng mọi người ít nhìn thấy - hồi bé bố đi uống rượu bị say, ngồi đè lên màn, khung ảnh rơi xuống trúng mặt mình, mẹ bảo trong đêm tối nhưng thấy có có nước đầy mặt - bật đèn lên mới biết là máu. Chắc lúc đó mẹ mình đã hoảng sợ lắm nhỉ :( vì giờ nếu Mỳ Tôm có bị chảy máu thì mình sẽ hoảng lắm huhu. Sau đó xuống trạm xá, băng bó vết thương. rồi sau cũng hết. hihi

Vết sẹo ở bắp chân phải - tội chui rào thép gai sang nhà bà ngoại chơi. Cũng chả máu và rất đau ạ :(

Sẹo ở bắp chân phải - bị xe đâm cho 1 cú khi đi sang đường năm lớp 9. Đến giờ vẫn sợ sang đường là vì thế :(

Seo ở mu bàn tay phải - đi trong ngõ nhỏ gần trường HVNH đón bạn đến trường mình chơi. Ôi tuổi 18 ngây ngô, có được 1 cánh phượng mà ngỡ ôm trọn mùa hè, có 1 cơn gió mà tưởng có cả mùa đông =)))). Ngô nghê đến đáng thương nhưng ko sao. Tuổi trẻ mà, phải như thế hihihi

Sẹo ở ngón trỏ bàn tay trái. Hồi bé dùng dao tách vỏ mía, 1 cú chảy máu để đời =)))

Đầu gối ty tỷ vết sẹo vì ngày bé nghịch như con zai. 

Tất cả các vết sẹo có trên cơ thể mình mà mắt nhìn thấy được, đều mờ dần theo năm tháng theo quy chế tự đào thải da chết của con người :D.. Còn những vết sẹo mắt thường ko nhìn thấy được..  mới đáng là thứ để kể, nhưng mình ko thik kể đấy.. ờ ờ =)))))))