Tuesday, December 29, 2020

Mình viết gì hôm nay?

 Ừ nhỉ? Mình viết gì?

Tôm vừa trải qua 1 trận ốm tương tự năm ngoái, trvia năm nay đã nhẹ nhàng hơn và con cũng đã khỏi. Mình đi tìm vitamin tổng hợp bổ sung thêm cho bạn ý <3

"Lại hiện về những núi non xa

Trái táo hồng in dấu môi để lại

Mái tóc bồng của một thời con gái

Gió thổi tung trong màu nắng thông vàng"


Đoạn này trích trong  bài thơ " Ta lại hát như thời trai trẻ". Đọc thay hay nhỉ.

Mấy hnay xem lại Kimtan bão mạng 1 thời =)) ôi trái tim thíu nữ 18 đôi mươi hay 30 tuổi vẫn bị loạn nhịp bởi những điều cute như thế =)). mê quá bỏ cả ngủ trưa ngủ tối để xem. sáng ra mắt híp cay cả mắt huhuhu

Mấy nay thử mùi rắn trắng, Rouge 540, midnight rose. thử thêm cả mùi sexy 212 nhớ lại thời sinh viên nữa :D ôi thật là nhiều mùi thơm ghê.

À hqua mình lại bị 1 cú ngã xe nữa. 

Rồi mình chuyển dùng Tretinon. 

Rồi gì nữa nhỉ. chuẩn bị đón đợt lạnh


Thursday, December 17, 2020

MÌNH THIK GÌ?

 Chồng nhắn tin hỏi em thik gì? Sắp đến kỷ niệm ngày cưới

Ừ nhỉ, mình thik gì?

Mình cũng chẳng biết là mình thik gì nữa.. vì mình thik quá nhiều thứ mà những gì mình thik thì mình đều đã mua rồi, hoặc chồng cũng đã mua cho mình rồi.

Mình thik nến thơm, mình đã mua cũng nhiều nhiều nến thơm

Mình thik ốp điện thoại, tháng nào mình cũng mua ốp điện thoại

Mỹ phẩm? máy rửa mặt? nước hoa? quần áo? giày dép? túi xách? son? gì nữa nhỉ? con gái còn điều gì tất yếu? Mình đều đã có hết thứ mình thik rồi..

Máy rửa bát? robot hút bụi? máy hút bụi đệm? máy hút bụi cầm tay? tủ lạnh có ngăn đông mềm? bếp từ có chế độ xào? Chồng mua hết cả rồi..

Rồi mình chẳng biết mình thik gì nữa..

Mình thik bình an mãi như lúc này!

Bình thường và an yên!


Mình thik tối qua Tôm qua phòng mình ngủ nên 2 vợ chồng ko ôm nhau được, đến tối tỉnh giấc thấy tay chồng đã luồn qua cổ, để dưới gối của mình tự lúc nào.. tỉnh giấc lần sau lại thấy 1 bàn tay đang nắm tay mình.. Mình chỉ cần thế thôi.. yêu thật nhiều!

Monday, December 14, 2020

Tháng của yêu thương

 Mình nhớ từ hồi trẻ mình đã hơi hơi thik tháng 12 vì là tháng cuối năm, phần nữa vì sẽ lạnh lạnh, thik nhất vì có ngày giáng sinh. Giáng sinh - mình thik nghe nhạc, thik ngắm phố phường, decor trang trí tone màu ấm, thik cây thông to bling bling, thik màu đỏ ấm áp.. Tuổi trẻ chỉ nghĩ thế thôi là thik

Tháng 12 của mùa đông, chắc chắn sẽ có những đợt lạnh thật lạnh, rét thật rét. Hồi trẻ thik cứ lạnh lạnh là lãng mạn thik ghia hihi.. Tháng 12 của sau này có ngày ăn hỏi, ngày đám cưới, ngày mình về nhà chồng. Hôm nay nè 14/12 là ngày ăn hỏi của 5 năm trước.

Cũng như bao đôi trẻ khác thôi, chúng mình có 1 tuổi trẻ bên nhau bình dị mà nhẹ nhàng nhất. Thú thật, ban đầu mình nhận lời yêu vì mình thik có người yêu vào tháng 4 thôi =)) Nhưng sau rồi sự điềm đạm, chín chắn, bản lĩnh xử lý tình huống của chồng khiến mình chìm vào tình yêu đó từ từ, dần dần, rồi yêu thực sự :) 

Hồi đó nghèo ghê, bao nhiêu kỷ niệm vui thật vui. Đi ăn lẩu còn mua thêm thịt bò đi nhúng, đỡ phải gọi cho đỡ tốn tiền =)). rồi chồng đèo mình xa thật xa tít cầu Đuống để vào 1 xưởng quần áo gì đó mua cho rẻ (vì nghe bảo ở đó có áo đôi haha), xong rồi hồi đấy mình đi làm công ty xây dựng 3 tháng giả lương 1 lần, ôi trời.. rồi đi qua những khó khăn đó lúc nào ko hay nữa :D 

Mình chỉ nhớ dù hết tiền nhưng ko bao giờ để chồng phải đi vay ai cả. Rồi những lần cho vào túi chồng tờ 200k, tờ 500k - đàn ông con trai có tiền trong túi đi đâu có việc gì còn xoay sở, chủ động. Lần chồng nghỉ việc ở 3C, lần chồng chuyển công việc, lần chồng nghỉ việc.. ôi nhớ thật nhớ

Nhớ tận lúc mình lấy nhau, lấy là lấy thôi, chẳng có nhiều tiền để tổ chức. Tiền chụp ảnh cưới, tiền may vest,.. hồi đó mình chẳng mua gì cả, đến 1 đôi giày cũng ko mua, vì mình thấy cũng chẳng cần thiết hihi.. Xong rồi đám cưới, rồi về ở với nhau, rồi sống, rồi sinh con

Mình nhớ nhất dặn chồng sau này có lấy nhau cũng đừng bao giờ cãi nhau về tiền nhé, hết tiền mình cùng nhau xoay sở, đừng cãi nhau vì tiền mà bi kịch lắm.. Mình bảo chồng 2 đứa mình cùng cố gắng, từ từ rồi sẽ mua được hết, miễn là đừng ốm đau, có sức khoẻ có sức trẻ - còn điều gì ngần ngại?

Tháng 10 nào mình mua tặng chồng 1 máy Samsung note3. Rồi từ đó về sau, mỗi khi ra đời iphone nào mới chồng cũng đều mua cho mình. Hồi đấy nghĩ lại mình buồn cười nhờ, đúng kiểu mang tiền cho zai đó các bạn =)). Hồi đấy chúng mình còn cùng nhau đi mua vespa nữa, vui ghia :D 

Rồi đến tết làm ở cty xây dựng được nhận 3 tháng lương + 1 triệu tiền thưởng = 10tr tròn.. Đi dọc Quán Thánh mua áo da xanh cho chồng, mua túi đeo ipad ở Trần Duy Hưng, ăn bò bít tết ở Hoè Nhai, mua giày ở Kim Giang bờ sông.. Mình quên mất mua gì cho mình rồi, chỉ nhớ năm đấy đi sắm tết vui ơi là vui - và là 1 trong những cái tết mình nhớ nhất <3 

Sau này sinh con, chồng nghỉ việc ở công ty, làm được và kiếm được, cuộc sống đỡ vất vả, qua cái thời chạy ăn từng tháng.. 

Rồi mình nhớ những tối mùa đông hoặc sáng sớm mai trời lạnh ở nhà cũ, tiếng gõ bàn phím lạch xạch, tiếng hắt xì, tiếng xì mũi của chồng. Viên thuốc chống viêm màu trắng ở vỉ thuốc màu xanh nhạt mà mua 2k/1 viên, chồng cứ uống mãi cái loại thuốc đấy..  Những cố gắng dài trong cả mùa đông, những tiếng chuông báo thức là bật dậy (cái này mình vẫn luôn ngưỡng mộ chồng, vì mình ko làm được như thế), ngồi máy ở chiếc ghế nhựa màu xanh, mãi về sau mới góp mua được cái ghế Tiến Phát có đệm :(, rồi mua cái bàn làm việc, mua cái ghế có đệm da chơi game về ngồi cho đỡ đau lưng.. nhớ thật nhớ..

Hồi sắp chuyển nhà, cái dáng người nho nhỏ chạy đi chạy lại giữa 2 nhà, mua cái này lắp cái kia.. mùa đông thì lạnh thiệt lạnh, mùi sơn thì độc, mùi keo bụi gỗ.. mùa đông năm ấy đủ thứ độc hại..

Rồi bằng những cố gắng ấy, chúng mình mua được nhà, mua được xe (mua đứt, ko trả góp). Thực ra phần lớn là chồng mình, chứ mình cũng ăn hại lắm, mình chẳng bao giờ làm được gì cho đời :D 

Mình và chồng là 2 thái cực khác hẳn nhau từ tính cách, suy nghĩ đến tất cả nhận định về mọi thứ trong cuộc sống này.. khác đến độ mình sẽ rất vui nếu có gì đó chúng mình giống nhau.

Mình tìm hiểu 100 thứ thì chồng mình chỉ: công việc, đồng hồ, ô tô và bóng đá :D 

Mình ngồi gõ những dài dòng này - còn chồng mình thì chưa chắc đã đọc đến dòng này =))

Nếu ko có người đàn ông này, sẽ ko có 1 mình hoạt bát tươi vui. Mình luôn trân trọng rất nhiều mỗi khi nghĩ đến :) 

Yêu thật nhiều 

Thursday, December 10, 2020

Một cuộc đời dài bao lâu?

 BẤT NGỜ - là những điều xảy đến trong cuộc sống không báo trước, chủ nhân đón nhận ở thế bị động - Mình định nghĩa bất ngờ là thế. Tương tự như bao điều xảy đến trong cuộc sống, bất ngờ cũng có buồn có vui, có nước mắt có nụ cười..

Hôm nay sinh nhật, bạn bí mật chuẩn bị 1 bữa tiệc,  1 món quà nhỏ - mình bất ngờ, hạnh phúc

Tình cảm phai nhạt từ lúc nào, một hôm ra phố bất ngờ gặp người yêu đèo 1 người khác - 1 bất ngờ đến thẫn thờ, khóc.

9/12/2020 - cả thế giới mạng bàng hoàng trước thông tin nghệ sĩ Chí Tài ra đi. Sinh thời, mình thực sự ko để ý và cũng ko thường xem, theo dõi hài chú đóng. Nhưng mình thấy chú ở những show ca nhạc "mây lang thang" ở Đà Lạt, nghe chú hát "nhỏ ơi" cảm động vô cùng.. Những năng lượng tích cực toả ra từ chú dành cho khán giả - đó là điều mọi người mãi nhớ về chú.. một người nghệ sĩ hết lòng với nghề, tận tuỵ tận tâm. Đây là bất ngờ buồn bã, ko ai muốn đón nhận nó.. 


Vài phút trước vẫn khoẻ mạnh, phút sau đã đi rồi.. bao nhiêu hoài bão, dự tính dự định, bao nhiêu suy nghĩ còn chưa sẻ chia, bao nhiêu cảm xúc yêu ghét buồn vui chưa kịp nói.. 

Hoặc như một người mắc ung thư, án tử treo lơ lửng trên đầu.. còn 1 năm để sống, còn 1 tháng, còn 1 ngày.. 

Cuộc sống vô thường, như 1 cuộc dạo chơi..  ai rồi cũng đi về miền cực lạc..


cuộc đời này, có thể ko nên đếm bằng số tuổi.. mà hãy đếm bằng những gì bạn đã làm được.. cho mình, cho đời..


Trước kia mình sợ những điều ko may xảy đến, mình luôn lo lắng.. nhưng sau rồi mình nghĩ hãy tập trung vào những điều mình có thể chủ động được thay vì lo lắng, sợ hãi.. 

Friday, December 4, 2020

Có anh trong đời! Với em - nơi ấy bình yên

 Nick yahoo mình dùng năm cấp 3 là "noiaybinhyen1717" 17 vì đây là con số mình thik. Và tâm hồn thơ mộng của thíu nữ 18 tuổi đã thik bình yên rồi :) Mình thik bình yên từ lúc nào ko biết, sau này lớn lên học đại học, ra trường, lấy chồng rồi sinh con.. Lúc nào mình cũng thik bình yên và an nhiên :) 




Ảnh chụp màn hình vài dòng tâm sự của mình của 8 năm trước - thời gian khủng hoảng ra trường, công việc - tình yêu - tiền bạc.. Hồi đấy tình yêu ko, công việc bấp bênh còn đi làm thêm đến 11-12h đêm mới về đến nhà, tiền thì chắc chắn là thiếu thốn rồi. Còn trả tiền nhà trọ mỗi 3 tháng 1 lần :( Những đêm đông rét buốt, những buổi tối các bạn đi chơi - mình từ chối hết để đi làm. Ôi ko nhớ mình đã trải qua những tháng ngày đó như thế nào, nhưng mình nhớ rõ tại thời điểm đấy mình thấy mọi thứ ok lắm. tức là khổ mà ko biết khổ nghĩa là sướng đó quý zị các bạn.. hiu hiu

Cái gì cũng có giá của nó!

Cái giá của tiền bạc, giàu có là sức khoẻ, thời gian. Cái giá của thảnh thơi là hời hợt

Giá của ấm êm bề ngoại là khổ sở nội tâm. Giá của sự bộc lộ mọi cảm xúc là bị lộ hết cả bí mật :P 

Không thể đòi hỏi 1 người chỉnh chu đến từng chi tiết mà thoáng tính. Cũng như ko thể yêu cầu 1 người thoải mái, phóng khoáng để ý tiểu tiết.

Mọi thứ trên cuộc đời này, đều có 2 mặt - đòi cả 2 mặt rồi người khác còn mặt nào hehe :D


Wednesday, December 2, 2020

CHUYỆN PHIẾM ĐẦU ĐÔNG

 Gõ cái tittle từ sáng mà giờ gần đến giờ tan làm mới gõ được nội dung các ông ạ :(

HN những ngày mùa đông lạnh dưới 20 độ, sắp giáng sinh.. và buồn nhất là Covid đang bùng trở lại từ HCM, 2h chiều nay nghe đâu cũng có bệnh nhân dương tính HN trong khu cách ly.. Thật buồn khi lần thứ 3 bùng dịch trở lại, lần này dập được chắc cũng phải đến tết :(


Hôm qua đi làm về, mình dừng xe mua khăn tắm cho chồng. Bà bán tất ngồi cạnh bà bán khăn thật xấu tính, cứ xúi mình kiểu " ôi, cô tiếc cho cháu quá, sao ko lên shopee mà mua cho rẻ. chúng mày thanh niên mà ko biết dùng mạng à? mua thế này á, đắt cả đống tiền. cô tiếc cho mày quá, bla bla" 

Hihi, thời buổi 1 mặt hàng có trăm loại cô ơi, cô lên shopee khăn 10k cũng có nhưng toàn sợi nilon sao cô dùng được? Nữa là sao cô xấu tính ghê, ai lại đi nói xấu đồng nghiệp ngồi cùng mình như thế cô ơi? nói xấu người khác thì mình có tăng được tí giá trị nào đâu ạ :D. Mình chỉ cười và bảo cháu cảm ơn cô ạ. Thế thôi, ko cần phải nói nhiều với người mà mình ko thik :)

Eo ơi tự dưng buổi sáng có bao nhiêu điều muốn viết, giờ nó bay đi đâu hết cả rồi ý. thôi chả viết nữa :(