Khúc nhạc đầu tiên của mùa hè
Tiếng sấm gõ trên bầu trời thấp thật
Gió từ đất thổi lên rát mặt
Cát bay, lá bay, đá bay
Mưa ròng ròng như triệu ngón tay
Lùa vào trong cổ
Ngỡ như hành quân trở về tuổi nhỏ
Những giọt mưa nhảy múa trước hiên nhà
[...]
Không phải của riêng ai
Cái êm ả lọc từ dữ dội
Mưa rơi mưa cho mặt người trẻ lại
Ai cũng đi qua cơn giông của riêng mình
Những lạc nước hiên nhà bỗng sống lại mông mênh
(Trích Đi qua cơn giông, Anh Ngọc, 30 năm Thơ- Tuyển tập tác phẩm văn học in trên Nhân Dân cuối tuần 1989-2019, NXB Văn học, 2019, tr.74.75)
Đây là đề thi hết cấp 3 của khoá 2k5. Bài thơ ở câu 1 này hay nhỉ, mình tìm mãi ko ra full bài để đọc.
Phải rồi: Ai cũng đi qua cơn giông của riêng mình
Ai cũng được đi qua, cũng phải đi qua, cũng sẽ đi qua. Chúng ta đi qua "cơn giông" ấy bằng cách nào là phụ thuộc chính vào thái độ và suy nghĩ của chúng ta về cơn giông ấy.. Có những người nhẹ nhàng bình thản bước qua, nhưng có những người thì cơn giông ấy như là cơn bão thực sự vậy, rồi có những người mãi chẳng thể bước qua..
"Cơn giông" của tuổi trẻ ấy có thể là những vấp ngã, những cám dỗ đầu đời, những nỗi đau non nớt..
Mình hơn 30 tuổi rồi mà tinh thần đi qua cơn giông vẫn chưa đâu vào với đâu đây.. haizzzz
0 comments:
Post a Comment