Wednesday, November 25, 2020

Vu vơ 1 chút

 Hê nhô thế giới nhỏ cụa tui, lại là tui đây, trong chương trình lảm nhảm lúc rảnh để bớt bớt cái miệng ở chốn công sở =))))

Tui đã có 1 tuần blackfriday mệt phờ râu, nhưng mà vui cực kỳ 😆😆Tuần blackfriday này làm mình nghĩ đến câu chuyện trồng ngô, cây ngô thụ phấn nhờ gió. Vì thế, người trồng ngô muốn có được 1 bắp ngô ngon, thì ko chỉ giống của mình gieo phải tốt, mà giống ngô ở các ruộng lân cận cũng phải tốt nữa :D Nó như công việc, nó như cuộc sống của mình vậy đó các bạn ^^. Làm sale thì doanh số là mục tiêu, nhưng các bạn ko làm sale nữa thì con số nó vô nghĩa lắm. Thứ các bạn còn lại là các mối quan hệ sau khi bạn tạm ngừng công việc đó, tạm ngừng cống hiến cho công ty đó. 

Cuộc đời này bạc bẽo lắm, nhưng có những mối quan hệ tốt thì thật tốt. Có những người cung số bạn bè ko tốt, nhưng ko có nghĩa cứ vin vào đó để rồi đối xử ko tốt với mọi người. Đại khái mình luôn có niềm tin vào luật nhân quả trong thế giới này 😍😍Nếu không phải lúc này từ người này, sẽ là lúc khác và đến từ 1 người khác.. hihihi

Ngày bé mình tham gia sinh hoạt hè, sẽ là cả 1 tháng tập múa và diễn 1 đêm là hết :D Mình vẫn nhớ cái cảm giác háo hức tập,  hào hứng vô cùng trước đêm diễn.. và cũng thật buồn khi mình lại nhớ luôn cả cảm giác hụt hẫng sau đêm diễn. Tức là vì mình đã quá háo hức vì thế nó chóng vánh quá nên mình hụt hẫng.. Có thể vì thế, mà sau đó mình làm gì cũng hời hợt :( Tất nhiên, mình ko vin vào cái cảm giác lúc thơ bé kia, nhưng đúng là có 1 phần vì nó.. 20 năm cuộc đời trôi qua trong cái sự hời hợt, không cố gắng, làng nhàng, bập bõm.. cũng ko ai biết mình thế nào, thậm chí tại thời điểm đó mình cũng ko  nhận ra luôn đó. Chỉ 1 vài năm gần đây, khi mình cố gắng để đạt được những cái khó khăn, mình ngẫm lại mới thấy hoang phí vô cùng, ôi ôi .. những cơn khóc tự nhủ phải học hoá giỏi lên, những hôm thức khuya học hình với mục tiêu vĩ đại của cuộc đời, những dòng chữ tự nhủ bản thân cố lên.. Mình quên luôn trong phút mốt hahaa.

Mà ko sao, cái gì cũng có 2 mặt của nó.. nên cái tính hay quên kia giúp mình trải qua những nỗi đau 1 cách nhẹ nhàng, bị hiểu nhầm, bị đặt điều, bị ko công nhận, bị đủ thứ nhưng mình chả thấy làm sao cả haha =)) Không phải mình ko bị gì đâu, mà chắc chắn là có thoáng suy nghĩ đã rất buồn nhưng mình quên luôn ý. Và vì mình cũng có quy tắc đặt ra cho bản thân mình: Ngoài chồng con, bố mẹ mình - không ai có thể làm mình buồn lâu được :D

Ngày bé đi sang đường bị đâm phát thành sẹo ở chân, mãi đến giờ đi bộ sang đường vẫn sợ

Htrc bị công an bắt chỗ cầu vượt Cầu Giấy, giờ sáng sáng đi làm mỗi lần đi qua toàn phải đưa mắt nhìn xa xem có chú áo vàng nào đứng ở đó ko. Thực ra chú có đứng thì cháu cũng vẫn phải đi qua thôi, có điều là cháu chuẩn bị tinh thần trước cho đỡ shock =)))))). À, tức là cũng đã có tiến bộ hơn - vì sau cái hôm bị bắt thì 1 tuần liền mình đi ở bờ sông bên kia đó quý zị =)). Mình nhát ghê haha

Chạy blackfriday mình nghe "chim sẻ và dâu tây" - vì bài đó có 1 đoạn khích lệ tinh thần của mình rất cao, thậm chí có hôm đeo tai nghe đi đường mình suýt chảy nước mắt


"không được đứng, không được dừng, mà phải chạy, chạy

Một ngày nào đó, ngày đẹp trời

Mình cùng bay, bay, bay"


Ôi, thế là mình chạy chạy chạy hâhhaa


Còn mấy nay mình đang nghe " tuyết rơi mùa hè" trong chuỗi see sing & share cụa anh Tứn đó quý zị =)) hay thiệt là hay nhaaaaa


Thôi lảm nhảm thế thôi, gõ mỏi tay thật hahaaa

Friday, November 13, 2020

BẠC

 Thực sự mình đã trải qua 2 ngày rất tồi tệ, tồi tệ hơn cả là ko ai hiểu mình và quan tâm đến việc mình nghĩ gì cả. Thực ra trước giờ vẫn thế thôi, có điều tự dưng ập đến cùng 1 lúc. Làm mình cũng buồn ghê hihi


Sáng nay mình đi làm nắng sớm, nắng xuyên qua tán cây - thế nào mà mình nhìn lại thấy màu bạc :D Màu bạc nhạt nhẽo chắc của bụi đường bay lên rồi, vì nắng đẹp thế kia mà cũng bị đổi màu bởi những thứ xấu xí là hạt bụi.. haizzz

Bạc cũng là danh từ để chỉ về kim loại làm trang sức  :D Mình cũng đang đeo nhẫn bạc nè các bạn ơi hihihi

Bạc nó cũng là tính từ để nói về lòng người, về màu sắc =)))))). 

Bạc bẽo, bạc phếch, bạc nhạc (thịt nạc mỡ lẫn lộn), bàng bạc 

Bạc điền, bạc thị, bạc nhược, bạc mệnh, bạc vị, 


Từ ngữ việt Nam phong phú ghê, và suy nghĩ của mình cũng phong phú ghê :D


Thực sự những gì mình cần, đôi khi chỉ là lắng nghe. Lắng nghe mình tâm sự, lắng nghe mình giãi bày, chỉ cần ở đấy lắng nghe thôi. ko cần làm gì cả. Vì mình biết phải làm gì với cuộc sống của mình mà :). Giống như việc hqua khi nghe tin thì mình thực sự shock, và tính của mình nghĩ mình phải cãi phăng bằng được.. nhưng khi được lắng nghe rồi, mình cảm thấy rất nhẹ nhõm và như ko có gì xảy ra :) 


Đôi khi, được lắng nghe cũng là 1 sự xa sỉ.

À, vừa search google thì được biết, được lắng nghe cũng là 1 trong những nhu cầu của con người. Kể cũng đúng, giờ mình mới phát hiện ra.

Mình muốn được người khác lắng nghe mình tâm sự lắm, nhưng mình méo thik chia sẻ cảm xúc cá nhân =)))))). Mình mâu thuẫn thì cũng vcđ ra nên đòi hỏi gì hahaa


Hà Nội những ngày bạc! :) 

Nghe nhạc của MCK hay ghê :D tone nam trầm: https://soundcloud.com/hoanglongnger/ngo-co-le-ft-l-a-k-e-prod-by-minhthai 


Tí nữa là mình sẽ vui ngay. 

Monday, November 2, 2020

THƠ NGUYỄN TRƯỜNG PHONG




Người về đây mà kể

tôi muốn nghe chuyện đời

từ phong ba dâu bể
từ một cánh hoa rơi;

Những lối quen đã lạ
một con đường sắp qua
xanh như mưa mùa hạ
trầm như chuyến ly xa...

Những đất bằng cỏ mọc
ngõ quen hoa bóng che
một kiếp đời ngang dọc
hoặc về trong chuyến xe

Người về đây mà kể
cho ta nghe được không?
có thể...lời kinh kệ
có thể...lời hư không!

Câu chuyện gì cũng được
yên bình hoặc bão dông
mắt buồn hay ráo hoảnh
chật hẹp hoặc mênh mông...

Mây vẫn bay cùng gió
chim vẫn rời mùa đông
ta vẫn ngồi ở đó
ta nhớ...một - cánh - đồng.

Người về đây mà kể
cho ta nghe chuyện người
cho ta nghe giọng hát
Ta thèm: một tiếng cười...

[Thơ&Pic: NTPhong]

Nắng sớm, đồi núi và kỷ niệm

 Ôi cái blog này gõ được tiêu đề từ 30/10. Nay 2/11 rồi mới có thời gian gõ nội dung... ta nói nó hay thiệt hay mà

Đợt này "yêu bếp" đang có cuộc thi "yêu nhất Việt Nam" - và thực sự đây là cuộc thi mà mình yêu nhất từ trước đến giờ trên facebook luôn đó mọi người ơi.. Vì với mình, món ăn ngon ko chỉ đơn giản là vừa miệng, nó ngon vì nó gắn với kỷ niệm - mà kỷ niệm thì mọi người biết rồi đó, đôi khi là 1 mùi hương, 1 cơn nắng, đôi khi chỉ đơn giản nhìn mưa, 1 cơn gió thoảng qua, 1 bông hoa đẹp, hoặc 1 giọng nói quen, 1 nụ cười thấy giống.. Ta nói lội chân vào vùng kỷ niệm thì nó miên man miên man ko lối ra là vì thế đó mà

Mình ấn tượng với 1 bài dự thi của bạn "Nguyễn Thị Ngoại" ở Bến Tre - dù thật sự mới đến Bến Tre có 1 lần à. Đến theo tour du lịch, cũng miệt vườn cây trái, chèo ghe trên sông rồi mắc võng đu đưa dưới tán cây mát rượi thôi, chớ chưa có ở lâu, mà cũng ko am hiểu về ẩm thực hay đời sống bà con ở đó.. Mà ta nói nó mê, 1 căn nhà gỗ cạnh bờ sông, tự làm tự ăn, tự kéo chài tự kho cá, có bạn chó con bé xinh làm bạn.. sáng sáng đi làm, chiều chiều ngồi mé sông ngắm thuyền, hoa lá rung rinh đàn gà nhẩn nhơ tìm sỏi đá.. Ôi chao là bình yên. Mà cái cách bạn viết caption ở từng ảnh vừa đáng yêu, sinh động lại buồn cười yêu quá là yêu cơ.. Mê quá yêu quá, add luôn facebook dù ko biết bạn là trai hay gái - con gì thì cũng là người, mà đáng yêu thì ta add. thế thôi hehe

Một bài dự thi nữa về thị trấn Dran gần Đà Lạt, thị trấn nhỏ bé chìm trong sương nối liền đến thành phố Đà Lạt. Thị trấn đặc trưng của vùng núi tây nguyên, có sương mù bảng lảng, có những cây hồng cao sai quả, có đồi quýt đồi cam, có người dân thật thà chân chất, có kỷ niệm của chủ top với giọng văn hút hồn.. đến mức mình lại cũng phải xin add luôn facebook. Mình vẫn ngưỡng mộ những ai có áng văn mượt mà như thế. Add facebook rồi mới biết chủ top cũng có những sở thik giống mình: thik hoa, thik viết, thik thơ Nguyễn Thiên Ngân, thik văn chị Nguyễn Ngọc Tư,.. Thị trấn Dran đấy làm mình nhớ đến xóm nghèo của mình ở VĐ5 Đặk Lăk quá thể.. đấy, đôi khi chỉ là sự đồng điệu tâm hồn dù chưa từng gặp. À, chủ top là nữ nhé, chớ mình ko có muốn đồng điệu tâm hồn với bạn khác giới nào ngoài chồng mình cả =))

Là cảm xúc khi mình được đọc "trái tim đàn bà", xem xong "người tình duyên ma", "kingsman", tìm được 1 vần thơ cùng nhịp, đọc được 1 tản văn như viết cho chính bản thân mình, mua được 1 cây son ưng ý, đặt được đúng vị cốc trà sữa mình yêu.. Những cảm xúc này thực sự nó bé với mọi người nhưng nó gây xúc động lớn với bản thân mình - 1 bà lão 30 tuổi với tâm hồn mãi mãi tuổi 16 =)). Chính vì vậy, khi vô tình đọc được 2 bài dự thi trên, mình đã vui vô cùng và dành cả buổi trưa lục tìm về cuộc thi, cũng như xem facebook chính chủ ^^.

Mình là người vì 1 câu hát mà thik cả bài nên là cảm xúc của mình nó như sóng biển ý =))))) lúc mà sóng thần ập đến thì ôi giời ơi =))


Thôi viết thế. Chào tháng 11 - tháng sinh nhật con trai <3