Wednesday, November 25, 2020

Vu vơ 1 chút

 Hê nhô thế giới nhỏ cụa tui, lại là tui đây, trong chương trình lảm nhảm lúc rảnh để bớt bớt cái miệng ở chốn công sở =))))

Tui đã có 1 tuần blackfriday mệt phờ râu, nhưng mà vui cực kỳ 😆😆Tuần blackfriday này làm mình nghĩ đến câu chuyện trồng ngô, cây ngô thụ phấn nhờ gió. Vì thế, người trồng ngô muốn có được 1 bắp ngô ngon, thì ko chỉ giống của mình gieo phải tốt, mà giống ngô ở các ruộng lân cận cũng phải tốt nữa :D Nó như công việc, nó như cuộc sống của mình vậy đó các bạn ^^. Làm sale thì doanh số là mục tiêu, nhưng các bạn ko làm sale nữa thì con số nó vô nghĩa lắm. Thứ các bạn còn lại là các mối quan hệ sau khi bạn tạm ngừng công việc đó, tạm ngừng cống hiến cho công ty đó. 

Cuộc đời này bạc bẽo lắm, nhưng có những mối quan hệ tốt thì thật tốt. Có những người cung số bạn bè ko tốt, nhưng ko có nghĩa cứ vin vào đó để rồi đối xử ko tốt với mọi người. Đại khái mình luôn có niềm tin vào luật nhân quả trong thế giới này 😍😍Nếu không phải lúc này từ người này, sẽ là lúc khác và đến từ 1 người khác.. hihihi

Ngày bé mình tham gia sinh hoạt hè, sẽ là cả 1 tháng tập múa và diễn 1 đêm là hết :D Mình vẫn nhớ cái cảm giác háo hức tập,  hào hứng vô cùng trước đêm diễn.. và cũng thật buồn khi mình lại nhớ luôn cả cảm giác hụt hẫng sau đêm diễn. Tức là vì mình đã quá háo hức vì thế nó chóng vánh quá nên mình hụt hẫng.. Có thể vì thế, mà sau đó mình làm gì cũng hời hợt :( Tất nhiên, mình ko vin vào cái cảm giác lúc thơ bé kia, nhưng đúng là có 1 phần vì nó.. 20 năm cuộc đời trôi qua trong cái sự hời hợt, không cố gắng, làng nhàng, bập bõm.. cũng ko ai biết mình thế nào, thậm chí tại thời điểm đó mình cũng ko  nhận ra luôn đó. Chỉ 1 vài năm gần đây, khi mình cố gắng để đạt được những cái khó khăn, mình ngẫm lại mới thấy hoang phí vô cùng, ôi ôi .. những cơn khóc tự nhủ phải học hoá giỏi lên, những hôm thức khuya học hình với mục tiêu vĩ đại của cuộc đời, những dòng chữ tự nhủ bản thân cố lên.. Mình quên luôn trong phút mốt hahaa.

Mà ko sao, cái gì cũng có 2 mặt của nó.. nên cái tính hay quên kia giúp mình trải qua những nỗi đau 1 cách nhẹ nhàng, bị hiểu nhầm, bị đặt điều, bị ko công nhận, bị đủ thứ nhưng mình chả thấy làm sao cả haha =)) Không phải mình ko bị gì đâu, mà chắc chắn là có thoáng suy nghĩ đã rất buồn nhưng mình quên luôn ý. Và vì mình cũng có quy tắc đặt ra cho bản thân mình: Ngoài chồng con, bố mẹ mình - không ai có thể làm mình buồn lâu được :D

Ngày bé đi sang đường bị đâm phát thành sẹo ở chân, mãi đến giờ đi bộ sang đường vẫn sợ

Htrc bị công an bắt chỗ cầu vượt Cầu Giấy, giờ sáng sáng đi làm mỗi lần đi qua toàn phải đưa mắt nhìn xa xem có chú áo vàng nào đứng ở đó ko. Thực ra chú có đứng thì cháu cũng vẫn phải đi qua thôi, có điều là cháu chuẩn bị tinh thần trước cho đỡ shock =)))))). À, tức là cũng đã có tiến bộ hơn - vì sau cái hôm bị bắt thì 1 tuần liền mình đi ở bờ sông bên kia đó quý zị =)). Mình nhát ghê haha

Chạy blackfriday mình nghe "chim sẻ và dâu tây" - vì bài đó có 1 đoạn khích lệ tinh thần của mình rất cao, thậm chí có hôm đeo tai nghe đi đường mình suýt chảy nước mắt


"không được đứng, không được dừng, mà phải chạy, chạy

Một ngày nào đó, ngày đẹp trời

Mình cùng bay, bay, bay"


Ôi, thế là mình chạy chạy chạy hâhhaa


Còn mấy nay mình đang nghe " tuyết rơi mùa hè" trong chuỗi see sing & share cụa anh Tứn đó quý zị =)) hay thiệt là hay nhaaaaa


Thôi lảm nhảm thế thôi, gõ mỏi tay thật hahaaa

0 comments:

Post a Comment