Người về đây mà kể
tôi muốn nghe chuyện đời
từ phong ba dâu bểtừ một cánh hoa rơi;
Những lối quen đã lạ
một con đường sắp qua
xanh như mưa mùa hạ
trầm như chuyến ly xa...
Những đất bằng cỏ mọc
ngõ quen hoa bóng che
một kiếp đời ngang dọc
hoặc về trong chuyến xe
Người về đây mà kể
cho ta nghe được không?
có thể...lời kinh kệ
có thể...lời hư không!
Câu chuyện gì cũng được
yên bình hoặc bão dông
mắt buồn hay ráo hoảnh
chật hẹp hoặc mênh mông...
Mây vẫn bay cùng gió
chim vẫn rời mùa đông
ta vẫn ngồi ở đó
ta nhớ...một - cánh - đồng.
Người về đây mà kể
cho ta nghe chuyện người
cho ta nghe giọng hát
Ta thèm: một tiếng cười...
[Thơ&Pic: NTPhong]
0 comments:
Post a Comment