Thursday, October 8, 2020

Hà Nội gió đầu mùa và những vết sẹo

 Ngày thứ 3 của đợt rét thứ mấy đó trong năm. Mọi nguời đã áo gió, áo phao đủ cả nhưng mình vẫn áo cộc tay phong phanh chưa lạnh lắm. Sáng đi chỉ cần 1 áo cộc tay + 1 áo chống nắng là okie nè

Hôm qua đứng rửa mặt, tự dưng mình lại nghĩ đến những vết sẹo trong cuộc đời.. Mình có nhiều sẹo lắm, mỗi vết sẹo gắn liền với 1 kỷ niệm.. 

Sẹo ở ngay cánh mũi to đùng nhưng mọi người ít nhìn thấy - hồi bé bố đi uống rượu bị say, ngồi đè lên màn, khung ảnh rơi xuống trúng mặt mình, mẹ bảo trong đêm tối nhưng thấy có có nước đầy mặt - bật đèn lên mới biết là máu. Chắc lúc đó mẹ mình đã hoảng sợ lắm nhỉ :( vì giờ nếu Mỳ Tôm có bị chảy máu thì mình sẽ hoảng lắm huhu. Sau đó xuống trạm xá, băng bó vết thương. rồi sau cũng hết. hihi

Vết sẹo ở bắp chân phải - tội chui rào thép gai sang nhà bà ngoại chơi. Cũng chả máu và rất đau ạ :(

Sẹo ở bắp chân phải - bị xe đâm cho 1 cú khi đi sang đường năm lớp 9. Đến giờ vẫn sợ sang đường là vì thế :(

Seo ở mu bàn tay phải - đi trong ngõ nhỏ gần trường HVNH đón bạn đến trường mình chơi. Ôi tuổi 18 ngây ngô, có được 1 cánh phượng mà ngỡ ôm trọn mùa hè, có 1 cơn gió mà tưởng có cả mùa đông =)))). Ngô nghê đến đáng thương nhưng ko sao. Tuổi trẻ mà, phải như thế hihihi

Sẹo ở ngón trỏ bàn tay trái. Hồi bé dùng dao tách vỏ mía, 1 cú chảy máu để đời =)))

Đầu gối ty tỷ vết sẹo vì ngày bé nghịch như con zai. 

Tất cả các vết sẹo có trên cơ thể mình mà mắt nhìn thấy được, đều mờ dần theo năm tháng theo quy chế tự đào thải da chết của con người :D.. Còn những vết sẹo mắt thường ko nhìn thấy được..  mới đáng là thứ để kể, nhưng mình ko thik kể đấy.. ờ ờ =)))))))





0 comments:

Post a Comment