Monday, September 28, 2020

Khuya nay anh đi rồi

 Nếu có một bài hát nào đó khiến mình nhớ mẹ nhiều nhất, thì chắc chắn là bài hát này. Lạ lùng nhỉ, nhưng sự thật là thế

Mình nhớ về khoảng thời gian ở xa bố, gia đình tạm xa nhau vì tính chất công việc của bố ở những nơi xa xôi, vùng sâu xa của những nơi nghèo khổ nhất. 

Ngày mẹ và các con ở ĐL, bố làm việc ở Huế.. Chuyến xe màu đỏ đưa bố về dăm ba hôm rồi bố lại đi. Chuyến xe tờ mờ sáng, chuyến nghe ngay trong đêm, chuyến xe của cơm áo gạo tiền, chuyến xe của sự xa cách đằng đẵng hàng tháng trời.. 

Ngày còn nhỏ mình biết gì đâu, chỉ thấy bố về là mừng vì bố mang về rất nhiều thứ, có nhiều món ngon lắm, rồi bố về mua tủ lạnh, mua máy giặt - xóm nghèo đó, nhà mình có đầu tiên. Cảm thấy bố đi xa thật thích vì ko có bố quản lý, tha hồ chơi rồi thi thoảng bố về mình lại có nhiều thứ. Trẻ con thật ngô nghê, cái đáng yêu và những suy nghĩ con trẻ đó- sau này lớn rồi cẳng ai có thể còn nữa.

Mãi sau này có gia đình riêng, có chồng rồi mới biết,  bao nhiêu chuyến xe là từng ấy nhớ mong của nguời đàn bà xa chồng .. nỗi trống vắng xen lẫn hoài nghi lo sợ mơ hồ như bao nhiêu người đàn bà có chồng khác.. Sự cách xa là nguyên do của rất nhiều thứ.. Từng có rất rất nhiều gia đình đổ vỡ vì không ở cạnh nhau, vì  va chạm công việc, vì.. 1 tỷ thứ lý do nếu lòng nguội lạnh.

Mãi về sau này khi nghe mẹ kể lại mới thấu.. cái nắm tay về già của bố mẹ phải đánh đổi bằng biết bao giông bão tuổi trẻ. Sự hi sinh, nhún nhường chịu đựng, sự tha thứ, lòng tin dành cho nhau.. Đi qua cả một chặng đường dài thật dài, xa thật xa.. ngoảnh lại vẫn còn có nhau.. đó là hạnh phúc!

"Gió lành lạnh buồn ơi, khuya nay anh đi rồi.. "

Ánh đèn xe sẽ từ từ xa dần và tắt hẳn ko còn nhìn thấy nữa. 

Mẹ vào kéo cửa sắt nặng lòng khoá, ôm các con lại chìm vào giấc ngủ.. Ngày mai trời lại sáng lên, cuộc sống vẫn tiếp diễn.. Chỉ có nỗi nhớ mong len lỏi vào ngóc ngách tim can của mẹ - người phụ nữ tiếp tục  ngày dài xa chồng.. 



0 comments:

Post a Comment