Tuesday, February 11, 2020

BUỒN

Cả thế giới ơi, có ai biết tôi đang buồn ko :)

Tự dưng mình nghĩ đến một người buồn thật buồn đứng hét trên 1 ngọn núi ko người, không 1 hồi đáp, không 1 tiếng động, ko 1 thanh âm, ko 1 sự chia sẻ, ko 1 sự đồng cảm. Lạc lõng, đơn côi, 1 mình, cả thế giới đông thế, sao chỉ có 1 mình

Ích kỷ - ôi 2 từ nhẹ nhàng mà đau đến tận tâm can, đau quá. Đau ko thể tả được, chỉ lặng im cảm thấy 2 dòng nước mắt lăn nhẹ trên má. Ấm ko thấy đâu, chỉ thấy lạnh thật :D

Con người thật buồn cười, mình nghĩ ngta ích kỷ và ngta lại nghĩ mình ích kỷ :) chỉ mãi nhìn thấy những điểm xấu của nhau. những điều tốt đẹp đâu hết cả rồi?

Ôi buồn thật buồn, chẳng biết diễn tả cái buồn lúc này như nào nữa. lại   thêm chương trình yêu thik " thay lời muốn nói" cứ chạy chầm chậm với những câu chuyện tình buồn của khán thính giả cả nước làm mình càng buồn hơn. Hoặc tại "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ" nên nhìn cái gì cũng buồn hiu hắt dù hnay nắng đã lên, nhiệt độ đã ấm hơn.. nhưng mình làm sao thế này

Mình hèn vđ, mình buồn vì cái gì mình cũng ko dám viết ra haha. Mình hèn nhát thực sự, tất cả mọi thứ mình đều ko dám nhìn thẳng vào vấn đề, mình cứ đi sượt qua bằng 1 khe hở vô tình nào đó bắt được, tìm thấy.. bằng sự đãng trí nhất thời.. bằng nước mắt và 1 giấc ngủ.. bằng 1 bữa ăn thật ngon với tâm huyết dồn vào 1 món :) Rồi mình đi qua, đi qua,đi qua .. mình đi qua tất cả.. nhìn vào có vẻ cao siêu nhờ haha, đm cao siêu cái con khỉ, đồ hèn nhát, đồ kém cỏi, đồ bất lực. 1000 lần muốn đấm vào cái vẻ yếu đuối nhu mỳ, 10000 lần muốn ném tất cả sỏi xuống cái mặt hồ tưởng như phẳng lặng đó
Ko có 1 cái gì cảcả, làm méo gì có cái gì. muốn làm gì đó cho bõ nhưng làm méo biết làm gì =))))))
Cười khẩy 1 cái vào cái mặt chính mình.

Biết thế.

0 comments:

Post a Comment