Wednesday, April 27, 2016

THÁNG TƯ

Tháng tư về gọi nắng anh nghe không?
Đẹp tinh khôi những đoá hoa kèn trắng
Mây ngừng trôi giữa lòng trưa yên vắng
Gió cũng khẽ khàng sợ thức hè sang...


Em vẫn hay mơ những giấc hoa vàng
Vẫn đem lãng đãng phủ lên màu phố
Dẫu biết con đường không còn chung được nữa
Không phải nỗi buồn nào cũng rực rỡ như nhau..


Thương yêu bây giờ ở mãi tận sâu
Đan vào âu lo, bộn bề, dang dở
Ánh mắt nhìn không xanh như mùa cũ
Sự lựa chọn nào cũng khó phải không anh?


Nhưng sẽ dịu dàng như câu hát ngày xưa
Em sẽ chạy bằng đôi chân mình trên cát
Và mỗi tháng tư nắng ngời lên trong vắt
Mang yêu thương về trong đáy mắt cho em...



1 comments:

Dẫu biết con đường không còn chung được nữa
Không phải nỗi buồn nào cũng rực rỡ như nhau.

Post a Comment