Saturday, January 5, 2019

Mùa xuân 2019

Đợt này trời lạnh, đợt rét dã man nhất từ đầu mùa đông đến giờ. Mình thấy lạnh thật.

Chiều nay rảnh, mình nghe "Thay lời muốn nói" - vẫn là chương trình cùng mình đi qua cả thời thanh xuân, giọng của cô MC vẫn ngọt ngào và thấu cảm như vậy, từng tâm sự, từng câu chuyện, mỗi hoàn cảnh mỗi cuộc đời, sao có những lúc thấy gần gũi và đồng cảm đến vậy.
Mình nghe chương trình tháng 10 có tên "Tìm" .. Khách mời nhắc đến từ " vô thường" - dại thật, google vô thường là gì .. hoá ra là những điều không chắc chắn, không trường tồn, là đặc tính chung của vạn vật - thành, trụ, hoại không  .. Tức là đừng vui quá, cũng đừng buồn quá, mọi thứ là vô thường.

Linh hỏi sao lúc nào chị cũng có thể cười, chị chỉ cho em đi - mình lại cười. Mình cũng có lúc buồn mà, nhưng có vẻ như nỗi buồn của người lạc quan cũng sẽ khác, và những người hay quên như mình - nỗi buồn cũng sẽ nhẹ nhàng đi gấp bội phần. 

Dạo này làm nội thất nhà mới, cái dáng nhỏ gầy của chồng mình làm việc đến đêm muộn, sáng dậy sớm .. rồi chạy giữa nhà mới - nhà hiện tại, trời lạnh hắt xì .. mình thương quá. Thật có những điều chẳng thể nói hoặc diễn tả được, mà nói rồi thì cũng có xong được đâu?

"Ta yêu lắm. Ta yêu người đến nỗi…
Có vài điều đâu chỉ nói mà xong."


Mình viết vài dòng thế. sau này đọc lại cho vui. hihi

0 comments:

Post a Comment