Monday, August 31, 2020

Bị ốm part II

Sau khi bị ốm Part I lên sóng, mình có những lạc quan ở những dòng cuối cùng. Thì chỉ hôm sau thôi, mình bắt đầu sốt.
Ngày thứ 1 mình vẫn cố gắng đi làm. nhưng ngày thứ 2 thì sập hẳn. Sốt cao 39.5 độ, người mỏi nhừ đau nhức, mình sập đúng nghĩa.
Lại tiếp tục 1 tuần nằm bẹp, lần này sốt cao quá, cộng thêm thời gian sốt ở tuần trước nữa - tính ra sốt 9 ngày liền, phải đi khám thôi 😪😪
Vào vinmec, bị sốt  cho đi hẳn thang máy riêng, xin mời sang khu vực riêng và khám ở phòng khám bệnh cho người nghi nhiễm Covid =)). 2 thằng nhìn nhau bấm bụng cười nhưng ko sao cả, đây là quy trình mà. Mình ko đi đâu ra khỏi HN, cũng ko tiếp xúc với người từ ĐN về, chỉ sốt ko ho nên cũng loại trừ, sau khi sàng lọc xong thì ung dung đi khám đc rồi :D

Kết quả máu cũng là 1 ẩn số với bác sỹ. Bác bảo nó hơi lạ lạ, nhưng bác vẫn tuyệt vời bác ơi, uống thuốc bác kê nên hnay cháu đã ngồi ở cty gõ được những dòng này rồi. có điều kháng sinh liều cao quá, uống vào người phê pha như trên mây, lâng lâng bay bay như vừa làm tí men ý bác ơi 😅😅😅


Những ngày khoẻ thiếu ngủ chỉ mong được ngủ. Ốm có cả ngày để ngủ cũng chán thật .. Vì cuộc đời công bằng phết, ngủ lắm vào ban ngày thì tối đến sẽ bị khó ngủ hahaa.

Những ngày khoẻ chỉ muốn có thời gian nằm dài trên giường lướt đt cho sướng.. Ốm mới thấy mắt nhức vch, tránh xa cái điện thoại càng xa càng tốt :(

Những ngày khoẻ thấy KH alo càm ràm, claim rồi chát ghét công việc ghê, sau KH cứ nhảy lên đầu tôi ngồi thế này.. Ốm mới nhớ cái cảm giác ngồi làm việc ở em bàn phím hồng, điện thoại dán te tua màu hồng nghe đủ các thể loại giọng của KH, mới biết lao động là vinh quang, kiếm tiền là hạnh phúc!

Những ngày khoẻ bon chen đường xá xa xôi tắc đường chiều đi chiều về tan làm đến mệt. ốm nằm bẹp mới thấy có sức khoẻ để mà đi được xe rồi tạt té chỗ này mua ít đậu ngon, chỗ kia mua ít món này món kia về làm cho cả nhà ăn - đó là hạnh phúc

Những ngày ốm chả có sức mà đứng bếp nấu ăn, cắm hoa cũng ko có hơi mà ngồi ngắm, đầu óc đau như búa bổ chả còn thơ thẩn linh tinh nữa.. Nằm bẹp 1 nơi nhìn trần nhà nghĩ mình có sức khoẻ là điều quan trọng nhất, giả như nằm luôn ở đây và ko biết ngoài kia thế nào.. đó thật là 1 sự kinh khủng khiếp..

Hơi buồn 1 chút nữa, lần này ốm dài ngày thành ra nghỉ nhiều -> ko làm ra tiền, xong đi khám tốn 1 đống tiền, mua thuốc 1 đống tiền khác, mua đồ ăn uống tẩm bổ lại 1 đống khác nữa.. Ôi cảm giác như tiền nó cứ bay vèo qua cửa sổ ý ạ.. Lâu thật lâu rồi 1 đứa ko thik tiền như mình mới cảm thấy được cái quan trọng của tiền, và ngẫm thấy bản thân thật ĂN HẠI.


Ốm có hoàng tử Mỳ Tôm mang hẳn tô salad to bằng lòng bàn tay mix từ hạt gỗ với cả lego mời mẹ ăn. Lấy đũa so so - mẹ ăn đi, đây là món rau mà mẹ thik đó =))

Tối sốt quá nằm bẹp bên phòng, con zai đi qua đòi mẹ nằng nặc, trèo lên giường vuốt má xong nằm nhìn mẹ mắt rơm rớm " mẹ ốm Tôm buồn lắm, Tôm lo lắm" .. Ốm nên được chàng đặc cách cho mẹ hẳn 1/2 suất xôi ăn sáng của chàng mà bình thường có xin gãy lưỡi chàng cũng ko cho =))))).
Ốm nên được làm công chúa để chàng bảo vệ, được làm siêu nhân hồng =))



Thứ 7, chủ nhật đỡ ốm.. thay bộ váy hoa xinh xinh, ông con zai đi ra thấy mẹ mặt hốt hoảng " Ôi mẹ xinh thế, con nhận ko ra con tưởng là công chúa" 😂😂😂
Đi công viên cùng chồng và con nhìn mọi ng đủ lứa tuổi chạy bộ. Mình chỉ đi bộ thôi, vì vẫn mệt.. Mỳ Tôm đi xe thăng bằng trước, bố Huy đi sau còn mẹ mệt quá cứ lững thững cuốc bộ sau cùng - thi thoảng bố quay lại hỏi có mệt ko =)). Ôi sao thấy mình giống cụ bà 60 tuổi chả có tí sức sống nào thế này :( huhu

Chốt lại trên thế gian này, mong thật nhiều sức khoẻ và bình an!
Ốm mới thấy quan trọng nhất là sức khoẻ.


0 comments:

Post a Comment