Monday, June 28, 2021

BỐ HỒNG CỦA CON



Mọi ng khuya rồi về, con ngồi ở đây với bố nhé, bố ơi

Hnay là ngày cuối cùng rồi. Mai bố rời xa hẳn chúng con và gia đình. 68 năm cuộc đời có lúc nào bố thây trôi nhanh quá ko bố? 

Đứa con gái út lúc nào cũng làm bố lo lắng, suy nghĩ. Đứa con gái út mà bố giấu nhiều thứ, lúc nào cũng sợ con buồn, sợ con đi lấy chồng, ở bên đó con buồn hay vui, lo con sẽ hạnh phúc hay đau buồn..


Thế rồi bố đi thật rồi, những cơn đau ko còn dày vò thân thể nữa. Bố đi thật thanh thản như lời bố hứa với con, bố nhé! Như lời bố hứa đã cày xong thửa ruộng, ko còn gì vướng bận trần gian nữa..


Những năm tháng chưa có điều kiện bù đắp cho bố, và những năm tháng khi con đã có hơn, con đều muốn bù đắp, biếu bố! Bố hiểu cho đứa con gái này, bố nhé! 


Nỗi đau này là quá lớn với con! Từ bé đến giờ, con chưa bao giờ chịu mất mát như thế, cảm giác như vừa mất đi thứ gì đó mà con ko thể diễn tả thành lời.. nỗi đau, nỗi nhớ, nỗi bất lực.. bố ơi! 


Con sẽ sống thật lạc quan như bố dạy con. Rằng bát nước chỉ sôi liên tục khi có tác động nhiệt, nếu ko - sẽ hết nóng và trở lại nguội nhanh chóng. 


Tha thứ cho đứa con gái ko thường xuyên về thăm nhà, bố nhé! Mọi lần con lạc quan rằng mình có đi đâu, làm gì thì bố mẹ vẫn ở đấy chờ mình quay về.. giờ ko còn nữa rồi, đau đớn vô cùng bố à. 

Từ giờ nếu con về nhà, sẽ ko còn bố gọi điện từ 5,6h sáng vì mong con nữa. Sẽ ko còn ai mua nem bảo con xách ra biếu nhà ở HN, không còn dáng bố, ko còn giọng nói của bố, không còn gì nữa bố à.. tất cả rời xa hết rồi bố ơi. Cả cuộc đời này, con thật hạnh phúc khi là con gái bố!


Bố biết không? khi ngồi trên xe đưa bố rời xa cõi tạm, con nhìn những dòng xe nối đuôi tiễn biệt bố. Lại nghĩ đến dáng bố ngồi ghế trước, 1 tay cầm trên cửa sổ, 1 tay bố nhẩm đếm ngón tay.. Con nhớ những chuyến đi dài cùng bố.. và rồi chuyến xe ở bên cạnh bố cuối cùng đau đớn làm sao, bố ơi


Ngày con sinh ra, bố đứng đợi để cô y tá bế con ra cho bố đón tay.. Ngày bố ra đi, con đứng đợi để bên hoả thiêu đưa xương cốt bố ra để chúng con đón..


Cái thìa bố thường ăn, cái cốc nước bố yêu thik nhất, bịch hạt điều bố ăn thật cẩn thận để mời khách, túi sâm bố cứ tiết kiệm mãi không dùng, cái camera bố cẩn thận dặn mẹ để chúng con có thể thấy bố lần cuối, cái bàn bố dặn mẹ kê nếu bố nằm xuống.. Từng câu bố bảo với mẹ " anh thương em lắm, em ơi".. 

Tất cả mọi thứ, con sẽ ghi nhớ, con sẽ nhớ mãi, bố à!


Bố dặn phải quay lại lễ truy điệu cho bố. Mãi về sau con mới biết, bố cứ an tâm nhé, lá Quốc Kỳ đã che chở bố nhưng thời còn trẻ, bố chiến đấu vì lá quốc kỳ!


Bố sẽ ko còn phải đau đớn nữa. Dù bố đã lạc quan như tinh thần người chiến sĩ. Bố cứ an lòng ra đi, bố nhé!

Chúng con sẽ yêu thương nhau như bố dặn dò, sẽ luôn ở bên cạnh mẹ để bố an lòng, bố ơi!


Con chụp lại nhiều vòng hoa đẹp mà bố vẫn hay dùng từ hoành tráng để gọi

Con chụp lại góc nhìn căn nhà mà bố tâm huyết, yêu thích nhất - ngày bố đi

con chụp lại cây sấu - 3 cây sấu như 3 cô con gái của bố

Con chụp lại lá quốc kỳ che phủ bảo vệ bố


Bố an lòng nhé, bố ơi!

Con cảm ơn bố thật nhiều, vì bố là bố của con!


Con không mong gì hơn, mong bố hãy siêu thoát và bước sang 1 cuộc sống mới - nơi đó ko còn đớn đau, không còn dằn vặt nữa. Bố hãy sống thật vui vẻ, hạnh phúc nhé bố ơi!


 Con đợi từ sáng và giờ đã hoàn thành lời hứa chuyển fb của bố về chế độ tưởng nhớ ạ. Vậy là xem như mọi ý nguyện của bố đã hoàn thành.








0 comments:

Post a Comment