Tuesday, July 14, 2020

Cái cảm giác này anh hiểu nổi được không?





Những bức tranh em vẽ đã trôi màu
Ô cửa nhỏ cuối đường nay đã khép
Bông hoa trắng chỉ là hồi ức đẹp
Chúng ta vì sao vẫn dai dẳng nỗi buồn?
Em lặng người đếm tia mắt hoàng hôn
Rồi bỗng chốc lại nghĩ về tuổi trẻ
Chúng ta còn bao lần được say mê như thế
Như chẳng có gì để nuối tiếc từ đây?
Những ngọt ngào đã qua tựa như mây
Trăm vết rạn nhen lòng như chực vỡ
Những nguyện cầu nghĩa lý gì được nữa
Chỉ thấy hồn bong như vôi vữa lâu ngày
Chẳng thể nói gì nếu bỗng gặp chiều nay
Khi trăm con sóng đã ngầm trong lòng bể
Chỉ chờ một lần trào dâng mà đau thế
Cái cảm giác này anh hiểu nổi được không?
(P2T)

0 comments:

Post a Comment